CHA MẸ ĐỘC HẠI - VƯỢT QUA DI CHỨNG TỔN THƯƠNG VÀ GIÀNH LẠI CUỘC ĐỜI BẠN - Trang 79

Tôi lắc đầu. Cô mỉm cười lần đầu tiên trong suốt một giờ đồng hồ nói

chuyện của chúng tôi và trả lời:

Tôi sợ rằng tôi sẽ phải gặp lại họ. Việc họ hủy hoại cuộc đời tôi trên
thế giới này cũng đã đủ tồi tệ lắm rồi; tôi sẽ không để cho họ có cơ hội
hủy hoại bất cứ điều gì mà tôi có thể tìm thấy ở thế giới bên kia đâu.

Cũng giống như hầu hết những người con đã trưởng thành của các bậc

cha mẹ độc hại khác, Barbara có thể nhận biết được một vài tổn thương mà
cha mẹ cô đã gây ra cho cô. Nhưng điều đó là chưa đủ để giúp cô chuyển
những cảm giác về trách nhiệm của cô sang họ. Cần phải có một vài hành
động để cô chấp nhận rằng hành vi độc ác của cha mẹ mình hoàn toàn là
trách nhiệm của họ, và cuối cùng chúng tôi cũng làm được. Cha mẹ cô đã
mất, nhưng Barbara phải mất thêm một năm nữa để khiến những suy nghĩ
về họ để cho cô được yên.

Không có cái tôi riêng biệt

Nếu những bậc cha mẹ cảm thấy bản thân mình tốt đẹp, họ sẽ thấy

không cần thiết phải kiểm soát những người con đã trưởng thành của mình.
Nhưng những bậc cha mẹ độc hại mà chúng ta gặp gỡ trong chương này
hành động dựa trên một cảm giác sâu sắc về sự bất mãn với cuộc đời mình
và nỗi sợ hãi bị bỏ rơi. Sự độc lập của con cái đối với họ cũng giống như
việc bị mất đi chân tay. Khi đứa trẻ lớn lên, việc các bậc cha mẹ này cần
phải giật dây để giữ cho con cái bị lệ thuộc vào mình càng trở nên quan
trọng hơn nữa. Cho tới khi mà các bậc cha mẹ độc hại còn có thể khiến con
trai hay con gái họ cảm thấy mình như một đứa trẻ, thì họ vẫn duy trì được
quyền kiểm soát.

Và điều ấy khiến những người con đã trưởng thành của các bậc cha

mẹ thích kiểm soát thường có một cảm giác rất mơ hồ về bản thân. Họ gặp
phải khó khăn trong việc nhìn nhận bản thân như những thực thể tách biệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.