CHA MẸ ĐỘC HẠI - VƯỢT QUA DI CHỨNG TỔN THƯƠNG VÀ GIÀNH LẠI CUỘC ĐỜI BẠN - Trang 77

đi với một cảm giác về sự chiến thắng. Ông nhìn tôi với đôi mắt ngấn nước
và nói: “Chị biết đấy, Susan, đơn giản là không có gì trong thực tế hiện tại
của tôi có thể biện minh cho sự sợ hãi của tôi hồi trước.”

“TÔI CẢM THẤY NHƯ KHÔNG THỞ NỔI”

Barbara, 39 tuổi, cao, mảnh mai, là nhạc sĩ sáng tác nhạc nền cho các

chương trình truyền hình, đến gặp tôi trong cơn trầm cảm nghiêm trọng.

Tôi tỉnh dậy giữa đêm và cảm thấy trống rỗng, gần như là cái chết đến
từ bên trong. Tôi là một tài năng âm nhạc, chơi các bản concerto của
Mozart khi mới năm tuổi, và nhận được học bổng Julliard ở tuổi mười
hai. Sự nghiệp của tôi rất thành công, nhưng tôi chết dần chết mòn ở
bên trong. Tôi từng nhập viện để điều trị bệnh trầm cảm vào sáu tháng
trước. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ đánh mất chính mình. Tôi không biết phải
tìm đến ai nữa.

Tôi hỏi Barbara sự việc nào đã khiến cho cô phải nhập viện, và cô đã

kể với tôi rằng cô mất cả cha lẫn mẹ chỉ trong vòng ba tháng. Tôi cảm thấy
đau lòng thay cho cô, nhưng cô nhanh chóng can ngăn tôi khỏi sự cảm
thông:

Cũng không sao cả. Chúng tôi đã không nói chuyện với nhau trong vài
năm rồi, vì thế tôi cảm thấy như tôi đã mất họ từ trước đó.

Tôi bảo cô kể cho tôi nguyên nhân dẫn đến sự chia cắt này.

Khi Chuck và tôi chuẩn bị kết hôn vào bốn năm trước, cha mẹ tôi
muốn đến và ở lại với chúng tôi để giúp đỡ việc chuẩn bị đám cưới.
Đó là tất cả những gì tôi cần...để họ giám sát tôi như hồi tôi còn là một
đứa trẻ. Họ luôn can thiệp vào đời tư của tôi...tôi luôn bị hỏi han về
việc tôi đang làm gì, cùng với ai, đi đâu...Và khi tôi đề nghị thuê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.