Hàn Mộ bất đắc dĩ lắc đầu, đỡ Ninh Doãn Ngân ngồi trên giường.
"Anh có khỏe không?"
Ninh Doãn Ngân lắc đầu, khoảnh khắc đó nắm lấy tay Hàn Mộ không
buông ra. Anh thích nắm tay cô trong tay anh!
"Em có thể nghe anh nói vài lời được không?"
Hàn Mộ nhẹ nhàng gật đầu, một lòng chỉ đặt vào chuyện máu không
ngừng tràn ra miệng vết thương trên người Hàn Mộ.
Người này, quả thật tự làm khổ mình!
"Chuyện sáu năm trước, anh muốn nói một tiếng xin lỗi." Ninh Doãn
Ngân mang theo ánh mắt áy náy nhìn Hàn Mộ.
Bất kể như thế nào, sáu năm trướng là anh làm tổn thương cô, anh
không chịu trách nhiệm, đây là lỗi của anh!
Một người phụ nữ một mình mang theo một đứa bé sinh sống nơi đất
khách quê người. Cô nhất định chịu rất nhiều đau khổ mới nuôi lớn đứa bé!
"Thật xin lỗi......."
Một tiếng xin lỗi giống như tảng đá nặng ngàn cân bỗng chốc nặng nề
đập vào lòng Hàn Mộ.
Hàn Mộ hơi ngạc nhiên nhìn vào mặt anh.
Kiêu ngạo tự tại như anh, có một ngày Ninh thiếu Ninh Doãn Ngân
cũng sẽ mở miệng nói xin lỗi như vậy!
Dường như Ninh Doãn Ngân không quan tâm đến vẻ mặt ngạc nhiên
của Hàn Mộ, tiếp tục nói "Đây là lần đầu tiên Ninh Doãn Ngân anh đặt tình