CHA TỔNG GIÁM ĐỐC QUÁ CÀN RỠ - Trang 77

"ANh..." Trong lòng Hàn Mộ tức giận, trên mặt đỏ bừng bừng.

Thật là một tên khốn nạn, ngựa giống khốn nạn...

"Mặc kệ anh có tin hay không, dù sao thật sự chìa khóa vàng không có

trên người tôi!"

Chìa khóa vàng là ở trên người cô. Nhưng mà, cô không thể cho.

Đương nhiên, về lời đồn đãi ồn ào về chìa khóa vàng. Mặc kệ kho báu có
tồn tại hay không, cô không yêu thích. Bằng vào năng lực hiện tại của cô,
cô cũng không nhỏ, về kho báu kia, cô mới không để mắt tới. Nhưng mà,
sau lưng chìa khóa vàng này là một bí mật, cô nhất định phải tìm ra! Chìa
khóa vàng này có quan hệ đến người, nhiều lắm...

"A...?" Ninh Doãn Tích hai tay ôm trước ngực, "Không có trên người

cô?"

"Vâng..."

"Vậy hôm nay cô rãnh rỗi hẹn hò với bổn thiếu?" Ninh Doãn Tích khẽ

mở môi mỏng, "Có phải sáu năm không gặp bổn thiếu, nhớ bổn thiếu đúng
không?"

"Hừ..." Một tiếng hừ lạnh. Trong lòng Hàn Mộ thầm mắng, nhớ em

gái ngươi á.

"Nếu nhớ bổn thiếu, vậy thì để cho bổn thiếu nhìn em xem nào...."

Vừa nói xong, bóng dáng Ninh Doãn Tích vừa động. Hàn Mộ chỉ nghe

một tiếng tách, nhất thời trong phòng sáng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.