CHA TỔNG GIÁM ĐỐC QUÁ CÀN RỠ - Trang 82

"Biết tôi nhịn sáu năm sao?" Ninh Doãn Tích cúi đầu, nói nhỏ bên tai

Hàn Mộ.

"Cái gì?" Giọng nói của đàn ông làm cho Hàn Mộ run rẩy, toàn thân

khó chịu đứng thẳng lên.

Loại cảm giác này có chút kỳ quái, để cho cô muốn đi đến gần, lại

không dám.

Đầu dựa trên vai Hàn Mộ, hai tay nắm lấy cái eo nhỏ nhắn của cô, làm

cho cả người cô gắt gao dán vào ngực anh, "Anh nói, anh đã tìm em sáu
năm rồi!"

Lời nói từ trong miệng Ninh Doãn Tích nói ra, dường như mang theo

hơi thở dài.

Hàn Mộ nhíu mày, có phải cô nghe lầm hay không? Cô từ trong những

lời Ninh Doãn Tích vừa mới nói nghe ra một chút dung túng cùng bất đắc
dĩ!

"Buông!" Làm sao có thể, đột nhiên Hàn Mộ tỉnh táo trở lại.

Anh ấy là Ninh Doãn Tích, là tổng giám đốc Ninh Thị. Người ngoài

nói, anh ấy lãnh khốc vô tình. Người ta đồn nói cô gái của anh nhiều như
quần áo. Bất quá sáu năm trước mong manh ngắn ngủi, làm sao anh ấy có
thể để tâm đến bản thân mình?

"Không, sẽ không buông!" Ninh Doãn Tích tăng thêm sức mạnh ở tay,

cúi đầu, thở vào cái cổ trắng nõn của Hàn Mộ.

Hàn Mộ ngẫn ra, cô cảm giác bản thân mình đang dâng lên từng đợt

nóng ẩm. Đột nhiên, Hàn Mộ "A" lên một tiếng.

Anh ấy cứ vậy mà cắn mình...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.