CHẬM RÃI - Trang 94

35

C

ú xuyên vào không xảy ra. Nó không xảy ra bởi vì cái của Vincent nhỏ

như quả dâu rừng bị héo, như cái đê khâu của cụ cố bà vậy.

Vì sao nó nhỏ như thế?
Tôi nêu trực tiếp câu hỏi này với cái của Vincent, nó ngạc nhiên một

cách thẳng thắn, đáp: “Mà sao tôi lại không được nhỏ nhỉ? Tôi không thấy
cần thiết phải to lên! Xin hãy tin tôi, ý tưởng này thật sự không phải đến với
tôi! Tôi không ngờ trước được. Cùng với Vincent tôi đã đi theo cuộc dạo
chơi lý thú này quanh bể bơi, kiên nhẫn chờ thấy cái việc sẽ phải xảy đến!
Tôi cũng bị xúc động rất mạnh! Bây giờ thì ngài đi mà tố cáo Vincent là đồ
bất lực! Tôi van ngài đấy! Điều đó sẽ biến tôi thành một kẻ tội lỗi kinh
khủng và như vậy là không đúng bởi vì chúng tôi sống rất hòa hợp với nhau,
và xin cam đoan với ngài, chúng tôi chưa bao giờ lừa dối nhau. Tôi tự hào
về anh ta và anh ta tự hào về tôi!”.

Nó đã nói đúng. Vả chăng, Vincent không bị phật ý quá lắm bởi thái độ

của nó. Nếu như cái ấy của anh hành động như thế ở góc kín trong phòng
anh thì anh không bao giờ tha thứ cho nó. Nhưng ở đây, anh sẵn lòng xem
phản ứng của nó là hợp lý, thậm chí là ý nhị nữa. Vì vậy anh quyết định
chấp nhận mọi điều như vốn có và bắt đầu giả vờ như đang giao hợp.

Julie lại càng không phật ý hay thất vọng gì. Cảm thấy chuyển động

của Vincent trên thân thể mình nhưng không cảm thấy gì ở bên trong người,
điều đó nàng thấy hơi lạ lùng, nhưng tóm lại là có thể chấp nhận được, và
nàng đáp lại những cú vỗ vỗ của người tình bằng những chuyển động riêng
của mình.

Những giọng nói họ nghe thấy đã lùi xa nhưng một tiếng động mới lại

vọng đến trong khoảng không âm vang của bể bơi: những bước chân của
một người chạy qua gần ngay chỗ hai người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.