CHẠM VÀO TƯƠNG LAI - Trang 232

“Tớ biết.” Emma phẩy tay ra hiệu không nói chuyện này nữa rồi em thì

thào: “Josh, nghe này. Có thể cậu lại phát điên lên vì tớ lần nữa, nhưng tớ
vừa mới lên Facebook một lát, mới sáng nay và được biết là...”

“Hãy nói tớ biết bọn mình đừng tránh mặt nhau nữa,” tôi nói. “Tớ chỉ

quan tâm đến điều này thôi.”

Emma hít một hơi thật sâu như thể sắp khóc. Tôi bứt một cọng cỏ, cho

vào giữa hai ngón tay cái rồi thổi thổi. Emma đưa tay lên bịt tai nhưng ít ra
em vẫn mỉm cười.

“Cậu có thấy tớ thu hút và dễ mến không?” Tôi hỏi khi em đưa tay

xuống. “Hay cậu vẫn còn tức giận?”

Emma bật cười như nắc nẻ. “Có khi nào tớ tức giận đâu. Tớ chỉ hơi bực

thôi.”

“Giờ thì sao?”
Em chồm người về phía trước, bẹo má tôi. “Thu hút và dễ mến.”
Tyson và Kellan đủng đỉnh đi về phía gốc cây. Chỗ xốt cà giờ đã được

chùi lên ống tay áo của Tyson.

“Có ai vừa hôn nhau rồi làm lành phải không nhỉ?” Tyson hỏi.
Mặt tôi đỏ rần lên.
Kellan vỗ tay. “Câu hỏi tiếp theo nhé. Ai sẽ dự buổi đốt lửa mừng?

Tyson sẽ mang củi, và tớ nghĩ là tớ sẽ đi.” Emma nhìn tôi với ánh mắt chờ
đợi.

“À,” tôi nói, những muốn lấy lại những lời nói kế tiếp ngay cả khi chưa

kịp nói ra. “Tớ đã nhận lời đi cùng Sydney.” “Ồ,” Kellan nói.

Emma đóng nắp hộp đựng đồ ăn trưa lại. “Tớ cũng muốn đi lắm,” em

nói, “nhưng sáng nay tớ cãi nhau với mẹ nên tớ nghĩ mình cần ở nhà thì
hơn.”

“Cậu chắc không?” Kellan hỏi. “Tớ nghĩ sẽ vui đấy.” “Tớ có ý này,”

Tyson nói. “Mình rủ cả Sydney đi cùng.

Xe của Kellan đủ chỗ cho cả bọn. Đốt lửa xong, tớ sẽ trả xe tải cho bố và

mình có thể đi chơi cùng nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.