CHẠM VÀO TƯƠNG LAI - Trang 237

Mình lục trong ba lô, lấy ra chùm chìa khóa rồi đặt xuống bên cạnh đèn

xì Bunsen. “Bọn tớ sẽ không đi lâu đâu. Cậu có thể loanh quanh chơi ở nhà
tớ một lát, rồi tớ sẽ đưa cậu về nhà. Hay nếu không muốn đợi thì cậu có thể
lấy xe đạp của tớ trong ga ra...”

Kellan không nói không rằng.
“Nào,” mình nài nỉ. “Tớ nợ cậu nhiều nhiều.”
“Trên cả nhiều nhiều đấy,” nó nói, thả chùm chìa khóa vào ví. “Như cuộc

đua Vòng quanh nước Pháp từ nhà cậu về nhà tớ thôi mà. Và tớ không cần
phải bảo cậu nên cẩn thận với Cody. Bọn mình đều biết rõ anh ta mong đợi
nhiều từ bọn con gái.”

“Bọn tớ chỉ đi lấy nhẫn tốt nghiệp cho anh ấy thôi mà,” mình nói. “Chỉ

có thế thôi. Và mình sẽ đưa cậu về nhà ngay khi về.”

“Để tớ bảo Tyson đến đón tớ cũng được.”
“Ừ, thế chuyện giữa hai cậu là thế nào vậy?” Mình hỏi. Kellan chuyển sự

chú ý sang một cốc khác.

“Kellan Steiner!” Mình lớn tiếng một chút. “Lần trước cậu đã chết lên

chết xuống vì Tyson rồi. Cậu không cần thêm một lần thê thảm nữa đấy
chứ.”

“Tớ biết tớ đã phải đau khổ rất nhiều vì cậu ấy,” Kellan nói, nhìn vào

mắt mình. “Thực sự hôm qua tớ đã gọi điện để sắp xếp một cuộc hẹn với
bác sĩ tâm lí. Tớ muốn nghiêm túc kiểm tra lại tình cảm của mình.”

“Vậy là chính thức rồi à? Cậu và Tyson muốn quay lại với nhau?”
“Tớ không nói như vậy.” Kellan cầm vài cái kẹp kim loại rồi lại đặt

xuống. “Nhắc đến mới nhớ, và tớ muốn cậu thành thật khai báo, thế cậu và
Josh là thế nào vậy?”

Mình ngần ngại. “Đâu có gì.”
“Hôm qua, cậu thậm chí không muốn ra chỗ ăn trưa vì có cậu ấy ở đấy.

Còn hôm nay thì cậu suýt nữa thì chảy nước mắt vì cậu ấy đi với Sydney.”

Mình khoác ba lô lên vai. “Người ta cứ mỗi lúc một dạt nhau ra,” mình

nói, “và có khi ta không thể làm gì để ngăn lại được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.