CHẠM VÀO TƯƠNG LAI - Trang 256

Vào nhà bếp, mình rót một ly nước đá, rồi nhấn nút play trên máy trả lời

tự động.

“Chào con gái,” giọng của bố. “Bố xin lỗi vì mãi đến giờ này mới nhắn

lại cho con được. Ở đây tình hình rất tệ.

Bố và dì phải chạy tới chạy lui ở bệnh viện với em Rachel.
Bác sĩ đang làm xét nghiệm và…”
Bố ngừng nói, thở dài, mình thấy tim mình như vụn vỡ. Mình đã gửi một

con thú nhồi bông lúc Rachel chào đời rồi không nghĩ gì nhiều về em ấy
nữa. Giờ mình muốn ôm em và nói với em rằng mình yêu em, rồi em sẽ
không sao đâu.

“Gọi lại cho bố nhé,” bố nói tiếp. “Dì Cynthia và bố luôn muốn con đến

đây vào dịp hè. Dì và bố nhớ con. Bố nhớ con.”

* * *
Facebook vẫn còn trên Favorite Places của mình.
Làm ơn vẫn là mật khẩu cũ, mình lẩm nhẩm. Dù là chỉ bây giờ thôi, và

rồi không bao giờ nữa cũng được.

Mình gõ “Emma [email protected]” và “Millicent”, rồi ấn Enter.
Mình thở phào. Mật khẩu vẫn đúng.
Emma Nelson
Quyết định khó khăn, nhưng mình đang cân nhắc chuyện hủy tài khoản

Facebook. Mình nên có nhiều thời gian hơn để tận hưởng cuộc sống. Ai
muốn liên lạc với mình thì tự khắc biết phải làm cách nào.

2 hours ago. Like. Comment
Mình không kiểm tra tình trạng quan hệ tình cảm của mình hay hiện

mình đang sống ở đâu. Thay vì đó, mình mở danh sách bạn bè ra và cho
trang đó chạy xuống những cái tên bắt đầu bằng chữ cái R, và em ở đó.

Rachel Nelson
Trong tấm ảnh nhỏ xíu, em gái mình trông khoảng mười lăm tuổi, mắt

nâu sậm, tóc nâu xoăn giống hệt mình. Mình nhìn chăm chăm vào khuôn
mặt Rachel, rồi ngồi ngả người ra ghế, để mặc nước mắt tuôn rơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.