10
JOSH
T
ôi là người đầu tiên ra đến chỗ cây sồi cuối sân trường, nơi cả bọn
thường ra ăn trưa. Tôi đặt túi đồ ăn xuống chân, cởi áo len qua đầu, nhét nó
vào ba lô. Rồi lấy ba lô làm gối, tôi ngả người dựa vào cây sồi.
Mấy cái bánh sandwich có quết mứt dẻo và bơ đậu phộng nhão nhoét sau
cả mấy giờ đồng hồ bị vùi trong ba lô. Nhưng tôi không muốn ăn. Tất cả
những chuyện Emma nói về trang web đó khiến tôi thấy căng thẳng về lớp
Chia sẻ ý tưởng, lớp học cuối cùng của tôi trong ngày hôm nay. Thật khó
có thể nhìn Sydney Mills mà không mường tượng trong đầu hình ảnh cô ấy
ngoi lên từ làn nước biển ấm áp ở Hawaii trong bộ đồ tắm hai mảnh nhỏ
xíu ôm sát người.
Đây không phải là chuyện người ta dùng để trêu một đứa con trai!
Sydney Mills và tôi ở hai quỹ đạo hoàn toàn khác biệt. Cô ấy là sao Thủy
hứng trọn sức nóng tỏa ra từ Mặt trời.
Còn tôi là sao Diêm Vương. Đương nhiên là bạn bè có đánh giá cao về
tôi nhưng dù thế nào thì tôi cũng chỉ là một hành tinh nằm xa tít trong dải
ngân hà.
“Nào!”
Một chiếc bánh sandwich Subway bay vút trên không trung rồi đáp
xuống đất, chỗ gần chân tôi. Ngày nào cũng như ngày nào, Tyson cứ ném
bữa trưa của nó như ném bom dù tôi chưa bao giờ hiểu được lí do. Kellan
bảo đó là bởi nó được bố nuôi và xung quanh không hề có một người phụ
nữ nào để khai hóa nó.
“Mày chơi kì quá,” tôi nói.
“Mày gặp con bé chưa?” Tyson vừa hỏi vừa xé cái túi nhựa.