CHẠM VÀO TƯƠNG LAI - Trang 56

không, nhưng không có dấu hiệu gì cho thấy điều đó trong Favorite Places
của bà.

Thấy nhẹ nhõm, mình thoát ra và ngả người ra ghế. Bí mật của mình vẫn

an toàn. Nhưng mình vẫn không biết đó là gì, hay làm thế nào mình có thể
tìm hiểu được chuyện đó nếu Josh không qua.

Mà chắc cậu ấy sẽ không bao giờ qua nữa.
Mình ngồi rịt vào chiếc ghế xoay làm bài tập. Có thể nghe thấy mùi đồ

ăn bốc lên từ dưới lầu. Mẹ và dượng Martin đã về. Vài phút sau, mình nghe
mẹ gọi xuống ăn tối.

Mình luôn xem món mì ống và phô mai là món khoái khẩu. Có vẻ như

mình vẫn sẽ như thế trong suốt mười lăm năm sắp tới. Nhưng hôm nay
món mì mắc nghẹn ở cổ

họng. Có thể đó là vì chúng làm toàn bột mì như mẹ giải thích một cách

tự hào với dượng Martin. Hay có lẽ giờ không có gì khiến mình thấy thích
nữa.

* * *
Ăn tối xong, mẹ và dượng Martin tiếp tục phá dỡ phòng tắm dưới lầu.

Hai người mở Led Zeppelin[1] ầm ĩ, dùng búa và đục nạy lớp gạch cũ lên.
Mình rót một cốc nước, chạy lên lầu và nằm vật ra giường.

[1] Led Zeppelin: ban nhạc Anh được thành lập vào tháng 9 năm 1968.
Mình thấy tiếc vì Josh đã trông thấy Graham sờ soạng mình, nhưng mình

được phép hôn bất kì ai mình muốn cơ mà. Và Graham và mình đang cặp
với nhau, nên chẳng lí gì Josh có thể gọi mình là đồ gái hư được. Ngay cả
vậy mình vẫn thấy chuyện đó thật kinh khủng. Nhất là sau những gì xảy ra
vào tháng Mười một vừa rồi.

Đó là đêm chiếu mở màn bộ phim Toy Story. Nhóm tụi mình đi xem

cùng nhau, ngồi cùng một hàng ghế. Mình ngồi cạnh Josh, và trong suốt
những cảnh có những món đồ chơi của Sid làm mình sởn gai ốc, mình đã
vùi mặt vào vai cậu ấy. Lúc nào mình cũng thích mùi của Josh. Nó gợi cho
mình liên tưởng đến mùi gỗ và mùi hồ. Sau buổi chiếu, mấy đứa khác về
nhà, riêng Kellan, Tyson, Josh và mình đến nghĩa trang để thăm mộ mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.