CHẠM VÀO TƯƠNG LAI - Trang 60

Emma quay lại trước màn hình và tiếp tục gõ bàn phím. “Thật buồn cười

khi biết cậu theo chủ nghĩa hoài nghi đấy. Trước đây cậu tin vào Người
Khổng lồ và UFO lắm mà. À, có nhớ Người Dê không?”

“Tớ đời nào tin vào Người Dê,” tôi nói. “Tớ chỉ nghĩ nó thú vị thôi.”
Emma nhấp đúp chuột vào Facebook, và một cái hộp trắng mở ra ở

chính giữa màn hình. Em nhập địa chỉ email và mật khẩu, nhưng thay vì
nhấp Enter, em quay sang nhìn tôi.

“Tớ luôn tưởng tượng du hành thời gian sẽ rất to lớn và làm cuộc sống

thay đổi,” em nói. “Như hai bộ phim A Wrinkle in Time hay Back to the
Furute. Nhưng ở đây, chuyện hầu hết mọi người quan tâm là những tấm ảnh
chụp đi nghỉ mát linh tinh và những vặt vãnh về cuộc sống thường ngày.”

Tôi gần như thốt lên: Hay lấy được em hot nhất trường làm vợ.
“Vậy tại sao cậu nghĩ mọi người viết lên đủ thứ vớ vẩn về bánh bông lan

hay những chuyện linh tinh khác?” Tôi hỏi.

“Không phải ai cũng thế,” Emma nói. “Tớ nói lên thực tế thôi, nhưng chỉ

bởi tớ không sợ thừa nhận những mệt mỏi do cuộc sống mang lại.” Em
cười cay đắng. “Và cuộc sống của mình thì đúng là như thế thật.”

Và trên đầu trang xuất hiện: “Emma Nelson Jones.” Bức ảnh nhỏ, nhưng

tôi nhận ra đó không phải là bức ảnh hôm qua. Emma nhấp vào và nó mở to
ra. Giờ thì chị Jones đang đứng trước một bức tường trát vữa màu trắng, hai
tay chống nạnh. Chị đang mặc một chiếc áo len màu vàng và đeo sợi dây
chuyền vàng có mặt hình chữ E.

Emma Nelson Jones
Món lasagna[1] hôm qua nóng sốt thật, nhưng công việc khiến mình mệt

mỏi quá.

2 hours ago. Like. Comment
[1] Món bột với cà chua và nước xốt và phó mát hấp chung.
“Lạ quá,” Emma nói. “Hôm qua, đọc thấy tớ đã làm món mì ống và phô

mai cơ mà. Tớ chả hiểu sao…” Emma quay sang mình mắt tròn xoe. “Tớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.