CHẠM YÊU - Trang 265

ta ngừng lại. Dù sao thì đây cũng là Ted. - Cậu ta lúc nào chẳng thế. Cậu ta
hẹn hò, rồi kết thúc chẳng tốt đẹp gì, và cả nhóm bị mất hợp đồng, mất chỗ
ở, mất cả trăm đô mua đồ tạp hóa trong nhà. Lúc nào cũng vậy.

Đứng đó, ngay trong lúc này đây, tôi cảm thấy ngốc nghếch, lố bịch đến
mức có lẽ điều này hiện ra rõ ràng trên gương mặt tôi. Tôi cầm lấy ly của
Chloe, giờ chỉ toàn là đá, nuốt ừng ực, chỉ là để có việc gì đó để làm thay vì
cứ đực mặt ra như con ngố.

- Vấn đề ở đây là, - anh ta làu bàu khi hai ly bia được đặt xuống trước mặt, -
nếu muốn làm việc nhóm, thì phải nghĩ như một nhóm.

Và rồi anh ta đi mất, va vào các cô gái trước mặt mạnh đến nỗi họ buông
tiếng chửi thề. Tôi ở lại, kẹt với Scarlett.

- Ờ, - Scarlett nói một cách không thoải mái, - chị nghĩ cậu ta không có ý gì
đâu.

Tôi ghét cô ta cảm thấy thương hại tôi. Điều này còn tồi tệ hơn là tôi cảm
thấy thương hại chính bản thân mình gấp cả trăm lần. Tôi quay lưng lại, bỏ
chiếc bàn cạnh cửa lại đằng sau, chẳng cần quan tâm câu chuyện đã đi đến
đâu rồi. Tôi ngồi lên ghế, bắt chéo chân.

- Dù sao thì, - tôi nói với Scarlett, - không phải em không biết Dexter thế
nào.

- Ồ, thật à?

Tôi cầm lấy ống hút trong ly của Chloe, xoắn nó lại bằng hai ngón tay.

- Chỉ nói với mỗi chị thôi, đó là em có lý do để chọn Dexter. Ý em là em sẽ
đi học đại học vào mùa thu tới. Em không thể nghiêm túc thật sự với bất kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.