CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 1042

nhiên sẽ biết nên làm như thế nào mới đúng. Nhưng mà thích nghe Trần thị
nói như vậy, thường đi lại ngẫu nhiên sẽ lải nhải phiền phức, nhưng mà lúc
này lại cảm thấy nghe bao nhiêu cũng không đủ.

Bất mãn bíu môi nói “Sao lại không giúp gì được chứ? Đều nói nhà có

một người già như có một bảo vật! Mẫu thân nhanh nói cho con xem, ngộ
nhỡ về sau con gặp chuyện gì không thể giải quyết lại khôngthể lập tức gặp
mẫu thân thì sao?”

“Người mau nói mau nói ~”

Bị A Đoàn lay lay, Trần thị vừa bực mình vừa buồn cười “Sắp làm vợ

người ta rồi, sao vẫn còn bộ dáng như đứa nhỏ như vậy!” Nòi là nói như
vậy, nhưng Trần thị lại cười vui vẻ khác thường, chỉ chỉ cái trán trơn bóng
của A Đoàn, ôm A Đoàn, nói liên miên cằn nhằn, nói về việc sau khi bản
thân quản gia gặp những chuyện khó giải quyết cùng với cách đối phó.

A Đoàn tựa vào trong ngực Trần thị, nghe giọng nàng dịu dàng, giống

như khi còn bé hát ru dỗ mình ngủ vậy.

An tâm lại ấm áp.

Lần nữa mở mắt ra sắc trời đã hơi sáng. Tối hôm qua nói chuyện quá

muộn, cũng không biết là ai ngủ trước, nghiêng đầu nhìn lại, Trần thị còn
đang ngủ. A Đoàn cẩn thận đứng dậy, khoác áo khoác lên người rồi đi đến
bên cửa sổ, đưa tay đẩy cửa sổ ra. Cây ngô đồng trong sân được Bán Đông
buộc lụa đỏ, lá cây vàng óng ánh từng cái từng cái được treo lụa đỏ, thoạt
nhìn có chút không hợp nhau.

không tự giác nhếch khóe miệng lên, không khống chế được.

A, cây ngô đồng lớn lên cùng với nhau, hôm nay, ta sẽ gả cho người

ta, gả cho Ngô Đồng, người ta đãnhận định từ nhỏ. Các ngươi sẽ vì ta mà
vui mừng chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.