CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 1051

Hứa Triệt Minh cười lạnh “Người ra tay trước là huynh, đánh trên mặt

trước cũng là huynh!” không biết ai là mới là người dụng tâm hiểm ác đâu!
Hứa Thanh Viễn ở phía sau nói với A Đoàn “Ai quy định nhất định phải là
Đại ca cõng muội muội ra cửa? hắn chỉ ỷ vào việc sinh trước chúng ta vài
năm!”

một lời không hợp là ba người lại bắt đầu cãi vã, A Đoàn đứng bên

cạnh nhìn vừa bực mình vừa buồn cười, còn có chút… Muốn khóc. Hôm
nay là ngày mình xuất giá, nói thật, không nỡ có, nhưng nhiều hơn là vui
vẻ. Nhưng bây giờ, chợt xông lên xót xa, thậm chí còn không muốn gả nữa!

Cố gắng không để bản thân khóc, nhỏ giọng nói.

“Vậy các huynh đã đánh ra được kết luận gì rồi?”

Hứa Tiêu Nhiên liếc mắt nhìn đôi song sinh một cái, sau đó nhẹ nhàng

nói với A Đoàn “Chúng ta khôngai chịu nhường ai, cho nên ba người sẽ
cùng nhau cõng muội qua cửa. Triệt Minh cõng muội đến cửa viện, Thanh
Viễn cõng muội đến cổng trong, ta cõng muội ra cửa.”

Lời này rất bình tĩnh, cũng không phải là lời gì kích động, A Đoàn cúi

đầu thật thấp, nước mắt cứ thế rơi ra.

Ba huynh đệ còn chưa kịp phản ứng, Trần thị đã bước nhanh đến,

khom người lầy khăn cẩn thận ấn vào mắt A Đoàn, âm thanh cũng nghẹn
ngào “không được khóc, tân nương không thể khóc! Thời gian cũng đã đến,
bây giờ dặm thêm lớp trang điểm không kịp nữa rồi, đừng khóc…”

Khuyên A Đoàn đừng khóc, nhưng mình lại khóc theo.

Quốc công khuyên Trần thị, ba huynh đệ khuyên A Đoàn, không dề

dàng gì khuyên nhủ. A Đoàn nhìn cái này, nhìn cái kia, luôn cảm thấy nói
không hết chuyện, một khắc cũng không dừng lại nói chuyện. Bây giờ ai
cũng không ngại A Đoàn nói nhiều, đều im lặng nghe nàng nói. Lúc này dù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.