CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 144

Đi khoảng nửa canh giờ, Cẩm Sắc cảm giác toàn thân mình đều lạnh

cóng, rốt cuộc cũng tới cung hoàng hậu nương nương. Thái giám nâng kiệu
tiến lên vén rèm, Bích Sơ ôm A Đoàn từ bên trong đi ra, Cẩm Sắc và Bán
Cầm lúc này mới thừa dịp cử động tay chân một chút, không biết hoàng
hậu nương nương là người như thế nào?

Bên ngoài gió lớn, Bích Sơ ôm A Đoàn nhanh chóng đi vào trong,

Cẩm Sắc và Bán Cầm vội vàng đuổi theo sau. Bích Sơ cũng không trực tiếp
đi đến tẩm cung của hoàng hậu nương nương mà dừng lại ở thiên điện.

Bích Sơ đem A Đoàn giao cho nhũ mẫu, tiểu hài tử không chịu được

đói, cần phải cho ăn trước đã. Chính mình lại để cho cung nữ cởi bỏ áo
choàng trên người, suốt quá trình đó cũng không có nhìn đến Cẩm Sắc và
Bán Cầm, cho dù là nửa ánh mắt. Thân là cô cô bên người hoàng hậu, Bích
Sơ cũng có tiểu cung nữ hầu hạ, việc này nàng từ sớm đã không cần để
tâm. Chỉ mở hai tay ra, nhắm mắt lại, tất cả mọi người xung quanh điều
cảm thấy dáng vẻ này hết sức bình thường.

Một cô cô cũng có thể có cuộc sống như vậy sao? Cũng có cung nữ

riêng hầu hạ mình? Đãi ngộ này so với chủ tử có gì khác biệt đâu! Cẩm Sắc
và Bán Cầm khẽ nhìn nhau, trong mắt đều là hâm mộ không thôi.

"Các ngươi cũng muốn có cuộc sống như vậy sao?"

Bích Sơ đột nhiên lên tiếng, hai tiểu nha đầu giật nảy mình vội vàng

nhìn lại, Bích Sơ căn bản là không có mở mắt. Vẫn luôn nhắm mắt, thần
thái đạm nhạt, có thể nói ra lời đó khiến cho Cẩm Sắc và Bán Cầm có chút
sởn tóc gáy.

"Ta đã từng nói qua, hai người các ngươi rất may mắn, cuộc sống như

của ta sớm muộn sẽ đến phiên các ngươi, chỉ cần đừng chết ở nửa đường là
được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.