Vươn tay muốn bế A Đoàn, đôi tay bạch ngọc thon thả, bao tay đã
sớm cởi ra, Bích Sơ cẩn thận đưa qua.
Ôm tiểu hài tử vào trong ngực tinh tế đánh giá, cuối cùng gật đầu:
"Trán cao đầy đặn, ánh mắt trầm tĩnh là một tiểu cô nương tính tình tốt lại
rất có phúc khí."
Bích Sơ cười phụ hoạ: "Hoàng thượng tự mình lựa chọn, làm sao có
thể sai được!"
Một câu vỗ mông ngựa, hoàng hậu cũng không tiếp lời, chỉ cười cười.
Thời điểm hoàng thượng ra quyết định này chính mình cũng không biết
trước sẽ có ngày này. Nói muốn đổi ý cũng không phải, chỉ là có chút
không thích việc định người sớm như vậy. Cũng sợ mọi người vì thân phận
này mà từ nhỏ đã nuông chiều nàng nên mới cho tiến cung.
Hiện tại nhìn thì thật tốt, không biết ngày sau sẽ thế nào, chỉ có thể đi
một bước nhìn một bước, chậm rãi dạy bảo.
Thuần thục ôm A Đoàn trên tay, nhẹ nhành đung đưa chơi đùa vui vẻ:
"Tuy rằng buổi tối sẽ ngủ bên cung thái tử, nhưng mà tiểu hài tử chăm sóc
cũng đơn giản, một ngày thì đến nửa ngày là ngủ. Hiện tại trời lạnh, vẫn
không nên đi lại nhiều, mặc dù phòng ở của con bé đã được chuẩn bị rất tốt
nhưng lại cách hơi xa. Không bằng cứ để con bé ngủ cùng An Dương đi."
An Dương cũng mới có mấy tháng nhưng tính tình có chút quá mức
hoạt bát, tiểu cô nương này lại rất yên tĩnh, nuôi dưỡng cùng một chỗ cũng
là mong An Dương có thể yên tĩnh hơn một chút.
Nào đâu có xa? Tính toán một chút cũng chỉ trăm bước chân. Bích Sơ
biết đây là hoàng hậu rất vừa mắt Hứa tiểu thư, nghe lời phân phó người
đem toàn bộ đồ đạc chuẩn bị cho A Đoàn chuyển đến phòng công chúa An
Dương. Cúi đầu nghĩ ngợi một chút lại nói: "Nô tỳ trộm nghĩ, không biết có