CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 162

Giọng nói nhỏ đến nỗi nếu không phải Bích Sơ vẫn lưu tâm thì tuyệt

đối không thể nghe ra.

Kinh ngạc nhíu mày, không biết vì sao cảm xúc của thái tử lại có sự

dao động lớn như vậy. Bất quá tuy rằng thân cận với thái tử, Bích Sơ cũng
không cho rằng nàng có thể tuỳ tiện hỏi đến tâm sự của thái tử, đặc biệt lại
là một vị thái tử trưởng thành sớm tới mức dị thường. Hít một hơi thật sâu,
cả gan nói: "Nô tỳ cho rằng, Hứa tiểu thư không thích hợp để hoàng hậu
nuôi dưỡng, nên để nàng về nhà thì hơn."

Ngô Đồng ngẩn người, qua hồi lâu mới nói: "Ý tứ của cô cô ta đã hiểu

được,đêm khuya gió lạnh, cô cô vẫn nên về nghỉ sớm một chút đi." Lại
nhìn thoáng qua Giang công công: "Đưa cô cô trở về."

"Nô tài tuân lệnh."

Trách không được, trách không được kiếp trước khi A Đoàn tiến cung,

Bích Sơ cô cô luôn mang dáng vẻ như có lời khó nói. Lúc đó hắn cũng
không chú tâm tới việc chăm sóc A Đoàn cho nên cô cô cũng không biết
phải mở miệng thế nào. Khi đó chuyện A Đoàn tiến cung đối với hắn cũng
không có ý nghĩa gì đặc biệt, tuy rằng hiểu được tương lai đây sẽ là chính
phi của mình nhưng lúc đó còn quá nhỏ, chỉ nhìn qua một chút rồi thôi.

Khi đó chính hắn cũng bận rộn việc học tập do phụ hoàng sắp xếp, căn

bản là không có tâm tư chú ý đến nàng.

Cho đến khi nàng bắt đầu trở nên hoạt bát, mỗi ngày cùng An Dương

nháo loạn trong cung, khi đó mới bắt đầu chú ý đến nàng. Trưởng thành rất
khả ái, chỉ là có chút nghịch ngợm, lúc đó cũng chỉ nghĩ như vậy. Cũng
không hề ghét bỏ, chỉ là không muốn quản nàng mà thôi.

Cho đến khi mẫu hậu bắt đầu dạy nàng quy củ, không biết bắt đầu từ

lúc nào, từ một nha đầu hoang dã từng bước từng bước biến thành một tiểu
thục nữ có phong cách quý phái. Khi đó tuy rằng nhận thấy nàng chuyển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.