CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 172

"Về sau khi con đã trưởng thành, đã hiểu chuyện, nếu con thật sự

không nguyện ý ở lại nơi này hoặc không thể ở bên cạnh thái tử điện hạ,
con không cần sợ cứ nói cho mẫu thân biết, cùng lắm thì mẫu thân mang
con ra ngoài sống cả đời, chúng ta sẽ không hồi kinh nữa, mẫu thân cũng
không cần những thứ này, chúng ta sẽ bỏ đi thật xa."

Biết rõ A Đoàn chưa thể nghe hiểu được những gì mình nói, Trần thị

vẫn cứ thao thao như vậy một hồi lâu giống như muốn đem chuyện cả đời
của A Đoàn dặn dò hết một lần.

Chờ đến khi A Đoàn thiếp đi một lần nữa , Trần thị lại ngây người

nhìn ngắm một hồi lâu mới lưu luyến đi ra cửa phòng. Cửa vừa mở ra đã
thấy Bích Sơ đứng chờ sẵn ở ngoài. Thấy nàng đi ra liền thân thiết nói:
"Phu nhân cứ qua phòng bên cạnh rửa mặt chải đầu một chút, hoàng hậu
nương nương phía bên kia cũng không cần phải vội, thời gian còn nhiều."

Trần thị có chút ngượng ngùng sờ sờ mặt mình, lớp trang điểm đã sớm

bị nước mắt làm lem nhem hết, đôi mắt cũng hồng hồng không còn như lúc
đầu, nguyên một đêm không ngủ lại bị Tam nhi tử tra tấn lỗ tai, bản thân đã
trở nên thật tiều tuỵ, lúc này chính nàng cũng không thể nhìn mìnhnổi nữa.
Cứ để bộ dạng như vậy mà đến gặp hoàng hậu nương nương quả thật
không ổn.

"Chuyện hôm nay đã làm phiền cô cô phải hao tâm rồi."

Một bên Bích Sơ nói không dám, một bên dẫn Trần thị đi tới phía

trước.

Bích Sơ chuẩn bị thật sự rất đầy đủ, không chỉ rửa mặt chải đầu mà cả

trang sức, xiêm y mới đều đã chuẩn bị xong. Trần thị cúi đầu nhìn lại nếp
váy nhăn nhúm của mình, một lần nữa cảm thán Bích Sơ cô cô quả thật rất
chu đáo. Bích Sơ ở bên cạnh cũng phụ giúp một tay, vừa đưa một cái trâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.