CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 198

thêm cho nàng một lớp đệm, muốn đặt người xuống. A Đoàn lại không
nguyện ý, gắt gao ôm cổ Ngô Đồng: "Huynh phải đáp ứng trước là sẽ
không tức giận nữa!"

A Đoàn không chịu buông ra, Ngô Đồng cứ ôm nàng như vậy.

Bình tĩnh nhìn một hồi lâu, đưa tay lau đi nước mắt lem nhem như con

mèo nhỏ trên mặt A Đoàn.

"Muội có thể cam đoan với ta, bất luận khi nào, ở đâu, bất luận muội

gặp phải khó khăn gì, đều phải bảo vệ mình thật tốt không để bản thân chịu
bất kỳ tổn thương nào được không?" Ánh mắt cố chấp, bất kể A Đoàn hiện
tại mới chỉ là một đứa trẻ, bất kể nàng vẫn còn ngây thơ chưa hiểu chuyện
cũng bức thiết muốn có một lời hứa hẹn.

"Muội cam đoan, nhất định muội sẽ làm được!" A Đoàn gật đầu như

gà mổ thóc.

Ngô Đồng đưa tay vén những lọn tóc tán loạn của nàng ra sau tai,

cong miệng cười nhẹ: "Được, ta sẽ không tức giận."

Ta sẽ tin tưởng nàng một lần, nàng đừng làm ta thất vọng.

"Thật chứ?"

"Thật!"

A Đoàn để sát mặt vào, cố gằng trừng to mắt nhìn thật cẩn thận, phát

hiện trên mặt Ngô Đồng không còn biểu tình đau khổ như vừa rồi, lúc này
mới yên tâm từ trên người Ngô Đồng trượt xuống, cũng không dám ngồi
vào chăn gấm trên giường mà xẹp miệng đưa tay ra sau lưng lén lút xoa
mông. Vừa rồi tự tay đánh mình có dùng hơi quá sức, thật là đau mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.