CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 207

Nói xong đã cảm thấy hưng trí bừng bừng, vứt bút lông qua một bên

chống khuỷu tay lên bàn, hai tay chống cằm trừng to mắt chờ đợi.

A Đoàn đưa tay đẩy mặt An Dương qua, đẩy nàng về chỗ ngồi:

"Ngươi còn muốn Tiểu Hồng nữa hay không hả?" Ngữ khí cũng trở nên
hung dữ. Nhưng mà An Dương căn bản là không sợ, A Đoàn chỉ là con hổ
giấy! Trực tiếp lắc đầu: "Nếu hôm nay ngươi không nói cho ta biết, ngày
mai ta sẽ đi hỏi mẫu hậu!"

"Ngươi là cái đồ mách lẻo sao, còn không biết xấu hổ!"

An Dương không hề cảm thấy mất mặt, giương cằm đắc ý nói: "Chỉ

cần đạt được mục đích là được."

"Ngươi mau nói cho ta biết đi, ta cam đoan, ta tuyệt đối sẽ không nói

với ai đâu!" Nói rồi còn giơ bốn ngón tay lên thề.

A Đoàn cùng An Dương lớn lên, đã sớm hiểu rõ tính tình của nàng ấy,

cho dù không nói cho nàng ấy biết nàng ấy cũng sẽ không nói với hoàng
hậu nương nương, chỉ là sẽ một ngày ba bữa quấn lấy mình, làm phiền
mình. Trong đầu chợt nhớ lại An Dương vì muốn được cưỡi ngựa mà quấn
lấy hoàng hậu nương nương cả ngày, thân mình nhỏ run lên, thật không
muốn nếm thử cảm giác đó chút nào.

Hơn nữa chuyện này nàng cũng nghĩ không thông, tìm người nào đó

nói ra cũng tốt.

Đưa tay ngoắc ngoắc, An Dương nghe lời vội đưa lỗ tai tới, A Đoàn

nghĩ ngợi một chút, vẫn quyết định nói từ đầu: "Ngươi cũng biết thái tử ca
ca không thích màu đỏ đúng không, bản thân huynh ấy không thích màu
đỏ, cũng không cho ta dùng màu đỏ, ngay cả hoa cài đầu cũng không thể có
màu đỏ, quần áo càng không thể."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.