CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 210

bên ngoài nhanh chóng đi vào, chưa thấy người đã nghe tiếng: "Làm sao
vậy, lại cãi nhau sao?"

Tiểu hài tử có khi nào là không cãi nhau? An Dương và A Đoàn - hai

người cũng đã nháo không biết bao nhiêu lần. Lần đầu tiên cãi nhau, hoàng
hậu còn tách hai người ra, định nói chuyện phải trái một chút, kết quả còn
chưa kịp nói chuyện, hai người đã vui vẻ với nhau. Còn chưa khóc xong đã
bắt đầu cười, hoàng hậu thấy vậy cũng lười quản, cứ để tùy ý hai nàng.

Bích Sơ ngược lại không yên tâm, vừa nghe âm thanh có chút lớn vội

tiến vào. Kết quả vừa đi qua tấm bình phong, nhìn lên thì thấy, công chúa
đã không còn ngồi ở đúng chỗ của mình, ngược lại Hứa tiểu thư không hề
xê dịch, chỉ là, y phục bị làm sao thế này? Nhanh chóng đi vào nhìn kỹ, tất
cả đều là vết mực. Vừa nhìn vẻ sốt ruột của công chúa, lại nhìn sang vẻ mặt
phiền muộn của Hứa tiểu thư, Bích Sơ đã có kết luận của mình.

Hai bên đều không thể đắc tội. Bích Sơ thật sự sợ A Đoàn sẽ khóc,

tiểu cô nương này vừa khóc thì có thể khóc đến mức gọi cả thái tử đến.

Bích Sơ vội vàng cầm lấy khăn tay mà A Đoàn vừa tuỳ tiện vứt trên

bàn cuống quýt lau ngực áo nàng, miệng còn lẩm bẩm: "Công chúa, chẳng
phải nô tỳ đã nói với người sao, tuy rằng mực nước chỉ dính lên quần áo,
mà cho dù dính lên mặt thì tắm rửa cũng sạch được nhưng làm sao có thể
lấy mực nước ra chơi chứ!"

"Hơn nữa tiểu thư cũng chẳng phải bọn hạ nhân, sao có thể làm ra việc

như vậy!"

Nói giống như là đối với bọn hạ nhân thì có thể làm như vậy, A Đoàn

và An Dương đều đồng thời nghe hiểu những lời này. A Đoàn đang mở
miệng muốn giải thích, An Dương lại nhanh hơn nàng một bước nói: "Cô
cô, ta biết sai rồi, người đừng nói nữa, lỡ mẫu hậu nghe được lại mắng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.