CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 218

phía sau!" Chính mình cũng lùi về một bước,một lần nữa cất tiếng gọi:
"Đoàn Nhi?"

Vẫn không có ai trả lời. Sau đó là uỳnh một tiếng,Ngô Đồng thu chân

lại,cửa phòng trực tiếp bị đạp ra. Chậm rãi đi vào,Giang Vạn Lí vội vàng
đuổi theo sau,vòng qua bức bình phong Minh Xuân,sau đó thở phào nhẹ
nhõm một hơi. Có chút bất đắc dĩ lên tiếng: "Sao có thể ngủ say như thế
chứ? Gọi nhiều như vậy mà cũng không thấy trả lời."

Đoàn Nhi mơ màng ngồi trên giường,tóc tai rối bời,ánh mắt mông

lung nửa nhắm nửa mở,bộ dáng như không hiểu xảy ra chuyện gì. Ngô
Đồng buồn cười ngồi xuống bên giường,đưa tay sửa sang lại mái tóc vì có
chút mồ hôi mà dính trên trán của Đoàn Nhi: "Tối qua ngủ rất muộn sao?"

Đoàn Nhi nghiêng đầu ngẩn ngơ nhìn Ngô Đồng,đầu óc còn chưa kịp

tỉnh táo,thân thể đã theo thói quen tiến lên phía trước ôm lấy Ngô
Đồng,thanh âm mềm mại kêu lên: "Thái Tử ca ca,huynh đã trở về." Khuôn
mặt cọ cọ vào ngực Ngô Đồng,mùi vị trên người Thái Tử ca ca thật dễ
chịu,giống như cỏ xanh vậy, không hề khó chịu chút xíu nào,Đoàn Nhi
thích nhất mùi vị này

Ngô Đồng hơi dùng sức bế Đoàn Nhi đang nũng nịu trong ngực

lên,vừa đi về hướng nội thất vừa nói: "Mau tắm rửa đi,tắm rửa xong chúng
ta sẽ đi ăn cơm,muội đã đói bụng chưa?"

Đoàn Nhi nhẹ nhàng ghé vào trên người Ngô Đồng,đưa tay sờ nắn cái

bụng kẹp lép của mình,thành thật gật đầu.

"Đói bụng."

Ngô Đồng thấy nàng vẫn còn đang mơ màng,cũng không nói gì

nữa,ôm người vào nội thất giao cho cung nữ,còn mình thì ra ngoài chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.