CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 220

mình thì sao? Nghĩ tới khả năng này,vừa mở miệng lại thốt ra: "Muội nhớ
mẫu thân."

ẩn ẩn trong giọng nói đã có chút nức nở.Mới vài ngày không gặp đã

uỷ khuất vậy sao? Ngô Đồng không hề thấy bất mãn,ngược lại còn rất là
cao hứng. Như vậy mới đúng,có điều gì không vui hay uỷ khuất đều nói với
mình,như vậy mới phải,ngàn vạn lần đừng cái gì cũng đều giấu trong
lòng,giống như kiếp trước vậy. Tâm tình Thái Tử tốt hơn một chút,khoé
miệng cũng cong lên.

Đưa tay bóp bóp khuôn mặt bánh bao: "Buổi chiều ta sẽ phái người

đưa muội về nhà,lúc nào muốn trở lại thì cho người thông báo một tiếng là
được,đến lúc đó ta sẽ tự mình đi đón muội trở về,có được hay không?"

Đoàn Nhi gật đầu,miễn cưỡng nở nụ cười,sau đó cúi đầu ăn cơm.

Quả nhiên là trẻ con,nói khóc liền khóc,nói cười lại cười ngay. Ngô

Đồng đưa tay xoa xoa đầu Đoàn Nhi,lại dùng đũa gắp cho nàng món nàng
thích,chính mình cũng yên lặng dùng cơm.

Trước kia mỗi lần Đoàn Nhi về nhà đều sẽ báo trước,lần này không

thông báo đã trực tiếp trở về. Trần thị biết được nàng trở về,cao hứng bỏ
hết mọi việc vội vàng chạy ra ngoài. Mới vừa đến cửa đã thấy Đoàn Nhi
chạy lại: "Mẫu thân,con về rồi!"

Vừa dứt lời,người đã chạy đến bên cạnh,đưa tay ôm đùi Trần thị.

"Bên ngoài nóng lắm,mau vào trong đi,đừng để nóng qua sinh bệnh."

Trần thị đương nhiên cũng muốn ôm chầm lấy Đoàn Nhi,chỉ là nhìn

thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ bừng vội đem người vào trước rồi nói sau.
Đoàn Nhi cầm tay Trần thị để bà dắt vào phòng,đi vào lập tức thấy mát mẻ
hơn nhiều,trong phòng đã đặt bốn khối băng lớn để làm mát. Vừa đi vừa
hỏi: "Đại ca,nhị ca,tam ca đâu rồi? Sao không thấy ai hết vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.