CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 223

Lớn lên rất đáng yêu,hai mắt to,khuôn mặt tròn trịa,hoàn toàn ngây

thơ. Giống như đang chờ mong nhìn thấy mình,hai mắt to không chớp nhìn
về bên này. Khoé miệng Hứa Tâm Dao cong lên,bước chân nhanh hơn đi
tới trước mặt Trần thị: "Con đến thỉnh an đại bá mẫu." Sau khi Trần thị gật
đầu mới quay sang nhìn về phía Đoàn Nhi.

"Tam muội,trước kia mỗi lần muội trở về tỷ đều phải đến thư viện

học,thật sự là bận không thể trở lại được,muội sẽ không trách tỷ chứ?"

Đoàn Nhi từ trên giường leo xuống đứng trước mặt Hứa Tâm

Dao,nghiêng đầu cẩn thận nhìn. Ấn tượng đầu tiên chính là,nhị tỷ so với đại
tỷ còn xinh đẹp hơn,tiếp đó là hình như lễ độ hơn nhiều. Nhưng cũng
không hẳn là như vậy,chỉ là nhị tỷ nói chuyện không nhanh không
chậm,làm cho người ta bất tri bất giác cũng phản ứng theo như vậy.

Lắc lắc đầu đem vấn đề so sánh giữa đại tỷ và nhị tỷ ném ra

ngoài,cười cười gật đầu: "Lần đầu tiên được gặp nhị tỷ,mọi khi tỷ bận
học,đương nhiên là không thể trách.

Hứa Tâm Dao cười đang muốn tiếp lời,đột nhiên phát hiện Đoàn Nhi

đang thẳng tắp nhìn về phía cổ mình. Tròng lòng run lên,cúi đầu nhìn lại
chính mình,là miếng ngọc bội màu đỏ. Trời nóng nên nàng chỉ mặc y phục
mỏng,ngọc bội cũng đeo ở bên ngoài,cũng không nghĩ hôm nay Đoàn Nhi
sẽ trở về.

Đoàn Nhi bình tĩnh nhìn một hồi lâu,đột nhiên mở miệng: "Nhị tỷ có

thể cho muội xem ngọc bội của tỷ một chút được không?"

Hứa Tâm Dao nhìn thoáng qua Trần thị vẫn chưa hề lên tiếng,nụ cười

có chút miễn cưỡng: "Đương nhiên là được."

nói rồi đem ngọc bội từ trên cổ lấy xuống đưa cho Đoàn Nhi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.