CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 233

Hứa Tâm Dao quay đầu lại, sắc mặt bình tĩnh, không cười, cũng

không hề thẹn quá thành giận như Hứa Tĩnh Ngữ nghĩ, cực kỳ bình tĩnh
“Mấy thứ đó đều là Tam muội muội nên có, không liên quan gì đến ta và tỷ,
đừng mãi luôn nghĩ về thứ không thuộc về mình, an phận sống cuộc sống
của tỷ mới là đứng đắn, nghĩ quá nhiều, sau này cuộc sống hiện tại cũng
không còn.”

Câu đó như lời răn dạy cảnh cáo làm Hứa Tĩnh Ngữ lập tức đứng lên,

cười lạnh.

“Vậy tại sao ngươi vẫn luôn tránh mặt nàng ấy? Ta tốt xấu gì cũng

nhìn thấy được vài lần. Lần nào Tam muội muội trở về ngươi đều giả vờ
bận rộn, ngươi cho rằng người khác không ai biết ngươi đang giả vờ? Nếu
không phải hôm nay nàng ấy đột nhiên trở về, ngươi vẫn sẽ không đến gặp
mặt nàng ấy đúng không!”

Hứa Tâm Dao trực tiếp xoay người, lập tức rời đi.

“Chậc chậc, thật không thú vị.” Hứa Tĩnh Ngữ lập tức lại ngồi trở về,

trong tay mân mê quả nho, không biết đang suy nghĩ cái gì. Nghĩ nghĩ, trên
mặt liền bắt đầu hiện lên vẻ độc ác, tay cũng dùng sức theo, quả nho lập tức
vỡ nát, tay dính đầy nước. Qua một hồi lâu mới vươn tay lấy khăn nhẹ
nhàng lau.

“Tĩnh Ngữ, Tĩnh Ngữ, quả nhiên là cái tên rất hay. Lúc trước phụ thân

ban cho mình tên này, chính là hy vọng mình đừng nói lời không nên nói,
không cần huyênh hoang, không cần ở Quốc công phủ này gây nên nhiễu
loạn gì, an ổn làm đại tiểu thư là được.”

“Còn cái tên Hứa Tâm Dao, tuy rằng không có ngụ ý gì, nhưng ít nhất

cái tên nghe rất hay, lại còn do chính mẹ ruột đặt cho. Tam muội muội liền
càng không cần phải nói, đó chính là kim phượng hoàng, là chính Hoàng
Thượng tự mình ban tên cho.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.