CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 260

A Đoàn cũng không nói gì, chỉ ngồi im trong lòng Ngô Đồng, mím

môi mắt to đáng thương tội nghiệp nhìn, Ngô Đồng cũng không thèm để ý,
chỉ nhìn cục sung to trên trán nàng, trên mặt là một mảng lạnh lùng. Đột
nhiên vẻ mặt lại ngừng lại một lát, thẳng tắp nhìn về phía A Đoàn, A Đoàn
lấy lòng nhìn Ngô Đồng, lần nữa đưa tay chọc chọc vào thịt mềm bên hông
Ngô Đồng.

Sắc mặt lạnh lẽo, chân mày cũng nhíu lại, trong ánh mắt thoáng qua

tia cảnh cáo.

A Đoàn lại không sợ, mắt cười cong thành hình trăng lưỡi liềm, lần

nữa đưa tay ra chọc.

Thái tử ca ca sợ ngứa, chỉ có mình ta biết!

Thoáng dùng sức đem tiểu cô nương không nghe lời ôm lấy, A Đoàn

vừa định giãy dụa, bên tai liền tiếng nho nhỏ không thể nghe được mấy chữ
“ Lần sau không được lấy lý do này nữa.’’ Mang theo giọng run rẩy, vừa là
thỏa hiệp vừa bất đắc dĩ, nhu hòa hơn một chút. A Đoàn hài lòng, mắt lại
cười thành một khe hở nhỏ, đưa tay ôm thật chặt cổ Ngô Đồng, vùi vào cổ
dùng sức cọ loạn.

Ngô Đồng sợ đụng vào vết thương trên đầu nàng, chỉ lùi về phía sau

tránh, A Đoàn vẫn một mực tiến về trước. Hai người ngươi tránh ta đuổi,
trốn tránh trốn tránh tự mình chơi, đem mọi người xung quanh không thèm
để vào mắt.

Nếu Tiểu Giang công công ở đây, khẳng định đã nhìn thành thói quen,

phản ứng nhiều nhất cũng chỉ là bĩu môi một cái liền cúi đầu giả chết, Trần
thị cùng Hứa Tiêu Nhiên lại là lần đầu tiên nhìn thấy. Làm cho tâm tình
Trần thị như nghẽn lại, cả người liền không thoải mái. thì ra tự mình cho
rằng cùng tiểu nữ nhi mấy ngày nay đã đủ thân mật, không nghĩ tới Thái tử
vừa đến, mình lập tức bị vứt bỏ xuống tận chân trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.