rồi. A Đoàn chưa kịp trả lời thì An Dương lại nói tiếp "không lẽ ca ca đánh
ngươi sao?"
"Lúc nãy ta nhìn thấy ca ca đang cười!"
hắn đương nhiên là cười rồi! Là mình năn nỉ cưỡi ngựa vòng quanh
nhiều vòng, Thái tử ca ca nói cưỡi nhiều người sẽ đau nhức, hắn tất nhiên
là muốn chế giễu! Nhưng những lời này không dám nói cho An Dương
nghe. An Dương biết rõ hàng năm sinh nhật Thái tử ca ca đều mang mình
ra ngoài chơi nhưng không biết hôm nay đi cưỡi ngựa nha!
Liếc nhìn An Dương vẫn mặc kị trang như trước, A Đoàn lặng lẽ chôn
bí mật này vào lòng.
Thấy A Đoàn nãy giờ không nói gì, An Dương sốt ruột, mày liễu nhíu
chặt "Wow, ca ca đánh nữ nhân? Hơn nữa còn là đánh ngươi?!! Ta đi tìm
hắn nói chuyện!" Lời còn chưa nói hết người đã xoay lại muốn đuổi theo
Ngô Đồng. A Đoàn vội vàng nhào đến chỗ An Dương, trực tiếp ôm ngang
hông An Dương không cho đi.
"Buông ra, hôm nay ta muốn cho hắn một bài học!"
"hắn nghĩ hắn là nam nhân nên có thể đánh ngươi sao?"
Lúc này mọi người đều đã về, An Dương với A Đoàn lại đi cuối nói
chuyện, xung quanh toàn là cung nữ thái giám, nghe được lời An Dương
nói chỉ dám cúi đầu không lên tiếng. A Đoàn vừa vui vừa chột dạ, vui vì
An Dương thực sự coi mình là bạn tốt, chột dạ vì mình vẫn không dám nói
cho nàng chuyện hôm nay.
Ghé vào tai An Dương nói nhỏ "không phải đâu, hôm nay ta mới bị
ngã..."
An Dương ta sai rồi, sau này ta sẽ đối xử với ngươi thật tốt!