CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 424

"An Dương quan trọng, chúng ta lại không quan trọng?"

Sợ nhất chính là bộ dạng này của đại ca, hắn sẽ không tức giận sẽ

không trách cứ, chỉ là bình tĩnh giảng đạo lý, kiểu này hiệu quả nhất là làm
cho người ta áy náy. A Đoàn cúi đầu nhìn tay mình chằm chằm, niết chặt
tới mức suýt nữa làm tay bị thương, cuối cùng bóp góc chăn chà đạp một
trận mới thấp giọng mở miệng "Muội không phải cố ý, muội cũng không
nghĩ sẽ bị thương, nhưng là tình huống lúc đó thậtsự khẩn cấp, muội thậm
chí không có cách nói trước cho Hoàng Hậu nương nương một tiếng, trong
đầu chỉ có nghĩ tới khả năng An Dương sẽ té ngựa..."

Thanh âm tuy nhỏ lại thực kiên định "Muội biết muội sai, lần sau gặp

lại tình huống tương tự, muội vẫn sẽ giống lúc trước sẽ cứu An Dương,
nhưng mà muội sẽ cố gắng không để cho mình bị thương, sẽ không giống
lần này làm mọi người lo lắng."

nói xong cũng không dám ngẩng đầu, chỉ là cúi đầu nhìn chăn, không

ngừng xoa góc chăn.

Đứa ngốc này! Hứa Tiêu Nhiên nhìn chằm chằm đỉnh đầu A Đoàn,

không biết nên làm gì bây giờ. thật ra, việc này nàng quả thật không có làm
sai, mặc kệ? Nàng không làm An Dương........ thất vọng, lại xin lỗi người
trong nhà. Bàn tay to lần nữa dùng sức đem tóc A Đoàn vò rối, thỏa hiệp
nói "Được rồi, lần sau không được lấy lý do này nữa."

A Đoàn vẫn là cúi đầu không lên tiếng, đại ca nói chuyện, nhị ca tam

ca còn chưa lên tiếng đâu.

Hứa Thanh Viễn Hứa Triệt Minh cũng từ trên ghế đứng dậy, đi tới bên

giường A Đoàn đứng vững, cũng vẫn không nói lời nào. A Đoàn thấp đầu
thấy không rõ thần sắc của hai người, chỉ có thể nhìn thấy bọn họ vẫn
không nhúc nhích đứng ở trước mặt mình. Khẽ cắn đầu lưỡi, sắc mặt trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.