nàng dùng. Huống chi sau lưng nàng còn có Thái tử điện hạ nữa? Đồ của
nàng sao có thể là đồ bình thường được?
A Đoàn dựa lưng vào ghế, hai tay đặt trước bụng, nhìn Hứa Tâm Dao
hỏi "nói đi, tỷ muốn đổi cái gì?"
Hứa Tâm Dao không trả lời ngay lập tức, có chút giật mình nhìn A
Đoàn, ánh mắt phức tạp. rõ ràng mới có mười hai tuổi, dung mạo cũng
chưa phát triển hết, thậm chí còn không có chút vênh váo tự đắc nào, chỉ
đơn giản là ngồi ở đó, như là đã đoán trước được sự việc.
Giống như đây không phải là Tam muội, mà là Thái tử điện hạ đang
cùng mình đàm phán...
Suy nghĩ nhanh chóng bị bác bỏ, làm sao có thể được, Tam muội là
Tam muội, không phải hắn. Hơn nữa, người kia không phải là người mình
có thể mơ tưởng, chỉ có thể nhớ nhung trong lòng. A Đoàn nghiêng đầu
nhíu mày nhìn Hứa Tâm Dao, biểu hiện trên mặt nàng thật khó hiểu, giống
như nhìn mình nhớ đến người khác vậy?
Nhìn thoáng A Đoàn, cũng không giải thích cho nàng lúc nãy mình
thất thần cái gì, chỉ cúi đầu uống trà, ngẩng đầu, cảm xúc đã bình thường
như trước, ho nhẹ một tiếng mới nhìn A Đoàn nói.
"Có lẽ muội cũng biết rằng mẫu thân gần đây đang muốn tìm một nhà
để gả ta đi, có thể muội khôngbiết toàn bộ nên ta sẽ nói thẳng."
"Thứ tử của quan tứ phẩm."
"Chính xác, nhà của chúng ta là dựa vào Đại bá phụ mới có quốc công
phủ ngày hôm nay, nếu như ở riêng, dựa vào chức quan cùng bổng lộc của
phụ thân ta, ta dĩ nhiên là với cao rồi."