CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 497

Hứa Tĩnh Ngữ lúc này như người trong mộng, không ngừng lắc đầu,

chỉ lặp đi lặp lại một câu.

"không được, Công chúa, xin người, đừng!"

Kỹ nữ?!! Đó là nơi chỉ có thể vào mà không thể ra, trừ khi ngươi chết!

không, tuyệt đối không được!

An Dương khoanh tay trước ngực nhìn Hứa Tĩnh Ngữ cầu xin tha thứ,

giống như đang xem khỉ làm xiếc, xem đến khi Hứa Tĩnh Ngữ khàn giọng
không nói được nữa. Lúc này An Dương mới hài lòng, nàng chính là muốn
cho nàng ta biết thế nào là tuyệt vọng! Phân phó bà tử bên cạnh "đi đi,
không cần thông báo về phủ quốc công, ta sẽ tự mình nói!"

Nhóm bà tử gật đầu, kéo Hứa Tĩnh Ngữ như kéo chó chết ra ngoài.

Nháo lớn như vậy, An Dương lại không che dấu một chút gì, từ lúc

Hứa Tĩnh Ngữ bị bắt đi ra ngoài mọi người đều biết, đồng thời cũng biết vì
sao Công chúa lại tức giận như vậy, hóa ra lời đồn kia là do nàng ta lan ra,
nàng ta lại là tỷ tỷ của Tam cô nương nữa!

Khi Trần thị biết chuyện này cũng ngẩn ra đến nửa ngày, không nghĩ

rằng An Dương công chúa tuy hấp tấp nhưng xử lí chuyện này lại không
chút nương tay. một lúc lâu sau mới hoàn hồn, để Cẩm Tú đi nóicho A
Đoàn, chính mình sửa sang lại quần áo đi đến thư phòng của Đại lão gia.

Dù gì đây cũng là nữ nhi của hắn, tuy rằng người ra tay không phải

mình.

Trần thị nói gì cũng Đại lão gia thì A Đoàn không biết, khi nghe được

chuyện này chỉ ngây người, gật đầu tỏ vẻ đã biết, sau đó lại cúi đầu thêu
hầu bao. Chỉ là không còn thoải mái như vừa rồi, im lặng mím môi. một lúc
lâu sau tay mới dừng lại, đầu ngón tay cảm thấy đau đớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.