CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 505

“Huynh như này nói dễ nghe một chút là mượn hoa dâng Phật, nói khó

nghe một chút có thể gọi là trộm!”

“Là rượu của nhị ca chứ không phải của huynh, sao muội lại phải cảm

ơn huynh?”

Vừa nói vừa lấy từ trong tủ một bộ chén Bạch Ngọc hồng mai tinh xảo

ra, cẩm thận rót hai chén rượu, mùi rượu Hạnh Hoa xộc vào mũi, cùng với
nhè nhẹ men say. A Đoàn đưa chén rượu lên chóp mũi khẽ ngửi, qua một
lúc lâu mới tiếc “Nếu là rượu hoa mai, thì càng phù hợp với bộ chén này
hơn.”

Sau đó giơ chén rượu, nhìn Hứa Triệt Minh.

Trong lòng hai người đều biết rõ tối nay Hứa Triệt Minh đến làm gì,

Hứa Triệt Minh đến để nói lời từ biệt, ngày mai hắn phải đi.

Thói quen của A Đoàn người nhà đều biết, không thích ly biệt, cũng

chưa bao giờ tiễn người đi. Hứa Triệt Minh cũng biết được điều này, cho
nên tối nay mới có thể đến đây, vừa rồi Trần thị cũng khôngngắn hắn. Cái
gì cũng không nói, cầm lấy chén rượu trên bàn, nhẹ đụng “Ta không dám
cam đoan cái khác, nhưng chờ lúc muội gả ra ngoài, ta nhất định sẽ trở về
chuẩn bị cho muội thật nhiều đồ cưới làm cho muội nở mày nở mặt.”

“Cho dù là Thái Tử cũng không tùy tiện bắt nạt muội.”

Ánh mắt A Đoàn phiếm hồng, nước mắt làm tầm mắt mơ hồ, cái gì

cũng không nói, chỉ gật đầu, sau đó một hơi uống cạn rượu trong chén.

Rất ghét ly biệt, thậm chí ngay cả nói cũng không muốn nói, càng nói

càng khó vượt qua, nhưng mà điều này lại không thể thay đổi. Lấy mu bàn
tay lau nước mắt, đứng dậy đi vào buồng trong lấy hà bao đã làm xong ra,
tự tay treo vào bên hông Hứa Triệt Minh “không được bỏ ra, lúc nào cũng
không cho phép bỏ ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.