CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 551

Lần này thật sự ở bên tai nói.

“Nàng là hương an thần tốt nhất của ta.”

Hôm nay đã bị Ngô Đồng đùa giỡn nhiều lần, A Đoàn đã quen, nhưng

cũng không chịu nổi thân mật như vậy, đưa tay đẩy người ra, cũng không
ngẩng đầu lên, chỉ ồn ào “Nhanh đi ngủ đi, mau lên!” Quả cà chua nhỏ lại
hiện ra, Ngô Đồng sờ sờ mũi, không thể dùa quá trớn, nếu không sau này
không có cơ hội nữa.

Xoay người lên giường.

A Đoàn đứng tại chỗ không động đậy, đề phòng Ngô Đồng, bây giờ

mà đi qua nhất định hắn sẽ lại giở trò xấu! Đứng ở chỗ nhăn nhó, ngại
ngùng nửa khắc mới giả vờ như không để ý quay đầu, Ngô Đồng im lặng
nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, nét mặt bình tĩnh. Cẩn thận đến
gần, nghe được tiếng hít thở đều đều, ngủ rồi sao?

A Đoàn cẩn thận ngồi bên giường, ngắm nét mặt bình thản của Ngô

Đồng khi ngủ.

Đây là lần đầu tiên nhìn Thái Tử ca ca ngủ. Ngày trước luôn là Thái

Tử ca ca dỗ mình ngủ, cho dù ngủ cùng nhau, lúc mình tỉnh dậy Thái Tử ca
ca cũng đã tỉnh rồi, từ trước đến giờ chưa từng thấy qua bộ dáng hắn lúc
ngủ. Lúc Thái Tử ca ca ngủ, đường nét khuôn mặt dịu dàng đi rất nhiều,
không lạnh lùng khó gần như lúc tỉnh.

Ngón tay ở trên không nhẹ vẽ theo đường nét trên tuấn nhan (khuôn

mặt anh tuấn) của hắn, lướt qua chiếc cằm gầy yếu, dưới mắt màu xanh,
chắc là rất mệt nếu không sẽ không đi vào giấc ngủ nhanh như vậy. Ngô
Đồng cũng không miwr mắt, chỉ là xoay người một cái đối mặt A Đoàn,
sau đó cánh tay thò ra, ôm chặt eo A Đoàn.

Mặt cũng chôn vào sau eo A Đoàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.