CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 660

kiềm hãm sau đó nhanh chóng nháy mấy cái. Đúng rồi, không nguyện ý nói
cho nương, thậm chí đại ca nhị ca cũng không muốn nói, vì cái gì dễ dàng
như vậy nói cho hắn biết?

"Bé ngốc." Trán nhẹ nhàng điểm xuống, tràn đầy sủng nịch.

"Bởi vì muội tin tưởng ta, cho nên muọi mới có thể nói cho ta biết."

sự phát hiện này làm cho Ngô Đồng tâm tình thật tốt, vừa rồi ý tưởng

ẩn ẩn muốn cho đại lão gia ăn chút đau khổ đều không có. Thậm chí muốn
khen hắn hai câu, nhờ có hắn, mới biết được tiểu A Đoàn ỷ lại mình như
vậy. Khom người hôn hôn A Đoàn đang còn ngây ngốc "Lời nói của ta vĩnh
viễn đều hiệu nghiệm, muốn cái gì thì làm cái đó, trời có sập cũng có ta
gánh vác.’’

Lại một lần nữa nói lời như vậy, A Đoàn hồi thần, có chút do dự bất

định "Nhưng mà đại ca..."

không sai, tuy rằng ở mặt ngoài nghe lời Hứa Tiêu Nhiên không có lên

tiếng, nhưng mà trong lòng A Đoàn không nguyện giấu diếm, thậm chí
muốn cùng cha giằng co, hỏi hắn vì cái gì bao che nhị thúc, hỏi hắn thật sự
không biết hơn mười mạng người kia sao? Người thân quan trọng, như vậy
mạng của người ngoài liền không quan trọng?

Trong lòng đè lại tức giận, nhưng mà lời nói của đại ca là đúng.

"không cần để ý lời nói của đại ca muội, lời hắn nói quả thật không

sai, nhưng mà không thể áp dụng lên người muội.’’

Tại trên người ta không thể áp dụng? Nghi hoặc ngẩng đầu. Ngô Đồng

cằm khẽ nhếch, mày đẹp mắt khinh tà, nhìn A Đoàn nói đơn giản "Muội có
ta." Ba chữ rất đơn giản, nhưng mà A Đoàn lại cảm thấy mình giống như
hô hấp có chút khó khăn, đây không phải là hứa hẹn, đây là một tự thuật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.