CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 677

hắn đứng vừa rồi lại xuất hiện hai người, chính là Ngô Đồng một thân quần
áo đen cùng Ngô Tử Ngọc. Gương mặt lạnh lùng của Ngô Đồng nhìn về
phía nhị lão gia ở bên trong, Ngô Tử Ngọc lại có vẻ đăm chiêu sờ cằm.

Suy nghĩ kỹ một lúc vẫn không rõ, trực tiếp thấp giọng hỏi “Đại ca,

huynh thật sự không nói cho đại tẩu biết lúc trước Hứa nhị lão gia đã cứu
Quốc công gia một mạng sao?”

Tất cả mọi người đều biết Hứa nhị lão gia bùn loãng không thể trát

tường, chỉ nhìn đến mặt mũi của đại phòng, Phụ hoàng cho hắn một chức
quan ngũ phẩm nhàn tản, đã là ân điển tốt nhất cho hắn rồi. Người không
biết sẽ nói hai người huynh đệ tình thâm, đại ca làm cái gì cũng lôi kéo nhị
ca, biết rõnhưng cũng hiểu được, là lúc trước Nhị lão gia đã cứu Đại lão gia
một mạng.

Lúc trước Phụ hoàng đoạt quyền, khắp nơi đều là chiến loạn. Lúc đó

Đại lão gia với Hoàng Thượng bị lạc nhau, Đại lão gia ở Đại Sơn lại bị
thương rất nặng, bên cạnh chỉ có Nhị lão gia. Là Nhị lão gia cõng Đại lão
gia đi qua Đại Sơn đến trấn nhỏ tìm đại phu. nói thật, nếu không có việc
này, lúc ấy Đại lão gia đã chết, sẽ không có ngày hôm nay.

Cho nên mới có thể luôn luôn nhường nhịn, luôn luôn giả bộ không

thấy.

Ánh nến trong nhà tù lúc sáng lúc tối âm trầm, dựa vào gần như vậy

nhưng Ngô Tử Ngọc cũng khôngthấy rõ sắc mặt của Đại ca nhà mình. Chỉ
nghe Ngô Đồng cười khẽ một tiếng, nói không chút do dự “Ta không biết
chuyện này, làm sao ta nói cho nàng biết đây?”Ngô Tử Ngọc ngạc nhiên,
lại ghé sát người vào, còn chưa nói chuyện ánh mắt đã trợn lên tròn xoe.

Tuy Đại ca đang cười, nhưng ánh mắt rất lạnh, ánh mắt nhìn Hứa nhị

lão gia như ánh mắt nhìn người chết. Mày nhíu chặt, Hứa nhị lão gia quả
thật vô liêm sỉ không chịu nổi, nhưng hình như hắn cũng khôngcó trêu chọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.