CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 676

A Đoàn, con không thấu rõ ta, nhưng sao ta cũng lại không nhìn thấu

con chứ? Đến hôm nay mới biết được, hóa ra con gái ta có tính tình cứng
rắn như vậy.

Rẽ mấy vòng mới đến chỗ giam giữ nhị lão gia, Đại lão gia nhấc tay

ngăn thủ vệ đang muốn tiến lên mở cửa, lui trở lại góc âm u “không cần mở
cửa, ta đứng ở đây nhìn, ngươi đi xuống trước đi, có việc gì ta sẽ gọi
ngươi.” Động tác tra chìa khóa vào ổ của thủ vệ dừng lại.

Cũng học theo Đại lão gia, thấp giọng nói “Được, tiểu nhân chờ ở bên

cạnh, đại nhân có việc gì gọi mộttiếng là được.”

Nhị lão gia cũng không biết Đại lão gia đang đứng nhìn ở bên cạnh,

chỉ không ngừng kéo áo tù nhân trên người, bước thong thả tại chỗ không
ngừng, trong miệng còn lẩm bẩm “Sao đại ca còn chưa đưa mình ra ngoài,
đây cũng không phải là tội lớn!” trên mặt không có chút hối cải nào, chỉ có
ghét bỏ cùng khó chịu.

đi lại tại chỗ một lúc lâu cũng mệt mỏi, đi về bên giường, để ở phía

bên kia là áo ngủ bằng gấm khônghợp với hoàn cảnh của nhà tù, mười phần
ghét bỏ kéo chăn đắp lên trên giường, sau đó đặt mông ngồi lên. Cuối cùng
còn độc ác mắng “Chờ ta ra ngoài rồi, xem ta có giết chết tên Vệ tướng
quân kia không!”

Thầm mắng còn chưa hết giận, cuối cùng là rống lên “Tên Vệ Trường

Hận kia, ngươi đừng để cho ta tóm được ngươi! Tướng quân thì sao chứ?
Đại ca ta là Quốc công gia! Cháu gái ta tương lai sẽ là Thái Tử phi! Ngươi
cứ chờ xem, chờ ta ra ngoài rồi, một ngón tay cũng có thể nghiền chết
ngươi, làm cho ngươi không chịu nổi!”

Hùng hùng hổ hổ một trận, nói chuyện càng ngày càng vô lễ khó nghe.

Quá hơn nửa khắc, Đại lão gia không tiếng động lui ra ngoài, dưới ánh

nến tối đen không nhìn thấy rõánh mắt hắn. Sau khi Đại lão gia rời đi, chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.