CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 770

thấy nhị hoàng tử thật có lòng, biết ta muốn ăn bánh nhân táo của quán
này.”

Tay trái nhẹ nhàng nắm lấy vạt váy của mình cọ nhẹ, vải dệt mềm mại

xẹt qua đầu ngón tay, nhẹnhàng, hơi ngứa, tim cũng tê dại theo. Xong rồi,
không khống chế được muốn cười làm sao bây giờ? Khuôn mặt nhỏ nhắn
banh ra, cắn môi dưới, tuyệt đối không thể để An Dương phát hiện ra đầu
mối.

Cũng may lúc này An Dương không để ý đến A Đoàn, chỉ cầm một

miếng bánh nhỏ bỏ vào miệng, lập tức nhíu mày “Ta luôn không thích thứ
đồ có vị chua ngọt này, cũng chỉ có ngươi thích ăn.” Vỗ vỗ tay, cầm ấm trà
nhỏ trên bàn trong xe lên rót trà ra súc miệng.

Quá ngọt, quá ngấy, cũng chỉ có A Đoàn thích ăn cái này.

Từ đây đến Tây Sơn, tuy rằng phải ra ngoài thành nhưng cũng đều là

đường bằng. An Dương uống hết nước, nhìn xung quanh sau đó giành lấy
gối mềm A Đoàn vẫn ôm nằm xuống “Ta ngủ một lúc, lúc nào đến nơi
ngươi nhớ gọi ta.” Nhắm mắt vào nói ra câu này. Nếu là bình thường, A
Đoàn còn muốn mắng An Dương vài câu, lúc này lại im miệng.

Bánh xe nhẹ lăn, bên trong xe ngựa hơi hơi chấn động cũng đã đi về

phía trước. Chờ An Dương ngủ say, A Đoàn cẩn thẩn di chuyển, cho đến
lúc ngồi sát vào bên thùng xe. Lại nhìn vào bánh nhân táo trong tay cười
ngọt ngào, sau đó vén một góc màn xe lên, từng chút từng chít mở rộng ra.

Đập vào mắt đầu tiên là vó ngựa màu đen mạnh mẽ cùng giày đen

thêu hoa văn vàng phức tạp. A Đoàn nhắm mắt cũng có thể miêu tả những
hoa văn kia, bản thân từng mũi kim từng đường chỉ thêu lên, sao có thể
không biết? Lên trên nữa là bắp đùi thon dài, eo nhỏ gầy gò, cái cằm đường
nét rõ ràng, mặt nafk màu bạc…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.