CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN - Trang 203

Sau rất nhiều trăn trở, tôi quyết định mở hội nghị “Tam gia” để bàn

bạc và cùng nhau tìm hiểu. Đương nhiên, thành phần tham gia hội nghị
gồm có tôi, Bi Ve, Cây Sậy và …có thêm một khách mời mà đến nữa là
thằng bé “ông giời con” của Cây Sậy. Chúng tôi bàn bạc rôm rả trong tiếng
oe oe không ngừng của “ông giời con”. Thằng Cây Sậy vừa bế con, vừa dỗ,
vừa chõ mồm vào câu chuyện của tôi. Nhìn bộ dạng quần xắn, áo nhão,
khăn lau mũi vắt ngang vai của nó, tôi và Bi Ve cảm thấy tiếc nuối cho một
đời trai “tài hoa” quá. Bi Ve cười hỉ hả vì dù nó có thất tình hàng vạn lần
vẫn còn thấy hạnh phúc chán so với hình ảnh lúc này của Cây Sậy. Cây Sậy
thì vẫn vui như thường, nó luôn miệng khoe thằng “ông giời con” của nó
biết lẫy rồi, biết hét rồi… Câu chuyện của tôi cứ bị gián đoạn thường xuyên
vì “ông giời con” khi thì tè, khi thì khóc, khi thì … ị… Thằng Cây Sậy vừa
chùi đít cho con vừa lớn giọng.

“Tóm lại, sếp mày và mẹ mày có tí tình cảm với nhau, nhưng các cụ

già rồi, thích làm mình làm mẩy nhau tí thôi, không có gì nghiệm trọng.”

Bi Ve vừa bịt mũi vừa phản bác.

“Vớ vẩn, chuyện như thế mà mày bảo không có gì nghiêm trọng, theo

tao thì nó rất nghiêm trọng…”

Tôi ngơ ngác nhìn hai thằng bạn nối khố, thằng Bi Ve chém tiếp.

“Thế này đi, mày nên có một cuộc nói chuyện thẳng thắn với mẹ mày,

hãy nói cho bà biết là mày rất vui vẻ khi bà có người khác, không thì bà lại
e dè với mày, sợ mày buồn.”

Tôi gật gù, nó nói cũng đúng, lần đầu tiên thấy thằng Bi Ve chốt được

câu thấu tình đạt lý đến thế, đến nỗi chính thằng Cây Sậy còn gật gù.

“Ờ, được đấy, mày phải tỏ thái độ hân hoan chờ đón hạnh phúc của mẹ

mày, đừng có mà cay cú, khó chịu làm bà khó xử.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.