CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN - Trang 4

để thăm dò phản ứng. Ôi trời, tôi quá choáng váng, suýt nữa tôi đã thốt lên
“ Mẹ ơi, đẹp trai như siêu mẫu ” . May mà tôi kịp ngậm mồm đúng lúc chứ
không thì tanh bành hết mọi thứ. Khổ, phải nói thật là tôi luôn tự cho mình
là người kiên định, có lập trường vững vàng vì thế đừng hòng có loại thói
hư tật xấu nào đốn ngã được tôi. Tất nhiên, nếu đó là một chàng trai đẹp
trai hào hoa thì mọi chuyện lại hoàn toàn khác. Có vấn đề gì đâu, với tôi,
hám sắc không phải là tội lỗi thế nên dù bị đốn lên đốn xuống vài trăm lần
tôi vẫn luôn luôn giữ lập trường kiên định rằng nếu có một nghìn lần nữa,
mình vẫn sẽ tự ngã vào trai đẹp như chưa từng có vài trăm lần bị đốn trước
đó.

- Đề nghị chị cho tôi xem giấy tờ !

Giọng nói trầm ấm vang lên, tôi giật mình, cố tạo một vẻ mặt tội

nghiệp và đáng thương nhất ( Mặc dù, thằng Cây Sậy, bạn tôi thường nói,
nhìn mặt tôi lúc đó rất muốn ói) . Kệ, ói cũng được, nôn cũng được, miễn là
ói xong anh ta tha cho tôi là tốt lắm rồi.

- Giấy…. tờ… ạ ! Đây, anh xem đi ạ .

Từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ, chưa bao giờ tôi phải méo mồm thêm

nhiều tự “ạ” như thế. Nhưng chẳng sao, nếu được tha mà méo mồm một tí
thì tôi cũng coi như đó là sự hi sinh oanh liệt của mình. Trong lúc anh ta
đang nhíu mày xem giấy tờ thì tôi liếc trộm biển tên trên áo anh ta. Bất
chợt, tôi phá ra cười, anh ta ngẩng đầu lên, nghiêm mặt nhìn tôi. Trời ơi,
người gì mà đẹp trai quá đáng, mặt càng nghiêm nghị càng đẹp trai, tôi lại
cố gắng kìm mình lại, nói một cách nhỏ nhẹ nhất có thể.

- Xin lỗi…. tại tên anh…. Ha ha ha… ha

Chết tiệt, tôi lại không kiềm chế được nữa rồi. Đấy, một trong những

thói quen đáng yêu nhất mà tôi có đó là không bao giờ nhịn được cười một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.