CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN - Trang 74

thấy hắn hào phóng như vậy nên tôi đương nhiên là nhận lời rồi. Đấy, bạn
đã từng nghe nói rằng, tình bạn được bắt đầu từ dạ dày chưa ? Nó đúng lắm
đấy.

Từ hôm Hoành Tá Tràng đến đón tôi ở công ty, tôi không thấy Hăng-

rô Nguyễn đến tặng quà nữa. Phù ! Trong cái họa có cái may. Tôi nghĩ, anh
ta chắc nhìn thấy Hoành Tá Tràng đẹp trai hơn anh ta nhiều nên đã tự biết
thân biết phận mà rút lui rồi. Đấy, không có anh ta quấy rối tôi cảm thấy
thật bình yên. Nhưng, chẳng hiểu sao, Lãng Tử lại rất hay lúng túng khi
gặp tôi. Anh ấy không còn ăn nói tự tin như hồi trước nữa. Thật đáng để
nghĩ, hay tại anh ta thương cho số phận của Hăng-rô Nguyễn ? Trời ạ, anh
thôi thương vay khóc mướn đi, Hăng-rô đâu xứng đáng với tôi. Dù hơi
buồn cho Lãng Tử nhưng tôi chẳng mấy để tâm, tôi nghĩ không nên vì
chuyện tình của Hăng- rô mà làm Lãng Tử khó chịu. Nhưng quả thật, mấy
ngày sau đó, tôi không thể không vắt chân lên trán mà nghĩ ngợi về cách cư
xử của Lãng Tử.

********************************************************

************************************************************
*

Có một ông khách nước ngoài đã đập bàn, đập ghế chỉ thẳng vào mặt

tôi mà mắng không thương tiếc chỉ vì tôi không thể liên lạc được với sếp
Tam Mao của mình. Ông ta thậm chí còn mắng tôi là “đồ con lừa”, trời ạ,
cục tức đã dâng lên tận cổ thiếu chút nữa là tôi tung chưởng với ông ta rồi.
Nhưng nhờ có sự kiềm chế siêu phàm của mình mà tôi vẫn một mực nhỏ
nhẹ với ông ta. Tôi thề, tôi đã nhìn kỹ mặt ông rồi, nếu lúc nào đó tôi gặp
ông ở ngoài đường, ông đừng trách tôi là ác nhé. Cuối cùng, tôi đã tốn bao
nhiêu nước bọt để tiễn ông ta về, khổ không biết sếp tôi đã đắc tội gì với
ông ta mà gớm thế, hay là ngoại tình với vợ ông ta nhỉ ? Cũng có thể lắm
chứ, nhiều người già nhưng có tí tiền là đổ đốn ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.