CHẶNG ĐƯỜNG MƯỜI NGHÌN NGÀY - Trang 255

của Mỹ - ngụy, chuyển toàn bộ đội hình khối chủ lực về nước triển khai
chuẩn bị đợt tiến công quân sự vào đầu mùa khô năm 1972 nhằm tiêu diệt
một bộ phận quan trọng sinh lực địch, đánh chiếm một số bàn đạp then
chốt, cải thiện thế trận, khôi phục lại cơ sở như trước Mậu Thân 1968. Vì
vậy cần cử người vào gấp truyền đạt, để kịp chuẩn bị với các chiến trường
khác, vì Đông Nam Bộ là hướng chủ yếu của cuộc tiến công chiến lược trên
toàn chiến trường miền Nam.

Buổi làm việc thân tình, cởi mở, nhưng khi kết thúc, tôi vẫn đứng dậy

theo tư thế nghiêm, giơ tay chào theo điều lệnh trước lúc ra về. Anh Văn
cũng đứng dậy, theo tư thế nghiêm giơ tay chào đáp lễ cấp dưới. Anh lại nở
nụ cười quen thuộc, nắm tay tôi lắc nhẹ, chúc tôi khẩn trương chuẩn bị để
lên đường theo đúng ngày quy định.

Tôi tranh thủ nghiên cứu nắm vững ý định của cấp trên, thu thập các tài

liệu, văn bản có liên quan đến nhiệm vụ của chuyến đi.

Tư tưởng thoải mái, thanh thản, hành trang cũng gọn nhẹ, theo quy định

chung của mỗi cán bộ, chiến sĩ lên đường đi B.

Một ba lô con cóc, có đủ quần áo, màn, võng, tăng, bạt, túi thuốc cá

nhân, với một định suất ăn khô dự phòng khi tình thế không nấu cơm được,
khi địch vây căn cứ, đánh úp, đội hình hành quân phải phân tán.

Nếu phải suy nghĩ tìm hiểu, ấy là vì sao sức khỏe tôi lại chóng bình phục

sau khi nằm viện? Vì sao dạ dày của tôi được khâu lại sau khi đã cắt hai
phần ba, rồi chỉ bục do thịt bở không còn tế bào nuôi dưỡng.

- Phải cắt hết? - Tôi hỏi.

- Cắt thì dễ, nhưng còn có điều kiện tồn tại, tiếp tục làm việc. - Giáo sư

Tôn Thất Tùng giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.