hệ thống công sự kiên cố, có 12 lớp kẽm gai, ba vòng lô cốt bao quanh canh
giữ, đã hoàn toàn rơi vào tay lực lượng vũ trang ta.
Sau bốn ngày đêm mở đầu chiến dịch ta đã giành thắng lợi giòn giã, tiêu
diệt cụm cứ điểm tiền tiêu Xa Mát, đánh thiệt hại nặng chiến đoàn 49, làm
chủ từ bắc Thiện Ngôn đến biên giới.
Cùng lúc, ta triển khai trót lọt lực lượng lớn vào hướng chủ yếu, tạo
thuận lợi cho bước phát triển chiến dịch.
Ngày 3 và 4 tháng 4 trên hướng đường 13, theo quân báo Miền kết hợp
tổng hợp các nguồn tin kỹ thuật, địch đã phát hiện một bộ phận lực lượng ta
đang di chuyển ở vùng tây và đông bắc Lộc Ninh; trong lúc trên đường 22
sau khi làm chủ Xa Mát, ta tiếp tục phát triển tiến công, diệt thêm năm đồn
bốt lẻ càng đẩy địch sa sâu vào phán đoán chủ quan. Chúng vẫn cho Tây
Ninh là nghiêm trọng. Bởi vậy khi mặt trận Trị - Thiên trở nên nguy ngập,
Thiệu đã lệnh rút liên đoàn biệt động “dày dạn chiến đấu nhất” ở vùng Bình
Long (đường 13) ném ngay ra ứng chiến ngoài Quảng Trị.
Với chúng tôi - những người đã qua chiến đấu trong nhiều năm, từng
chứng kiến những thắng lợi khó quên nhưng cũng bắt gặp cả thất bại do ấu
trĩ bản thân và do nhiều nguyên nhân khác nên đã rút cho mình một bài học
tự tin là đúng, nhưng không bao giờ được chủ quan vì trong quân sự sai một
ly dễ đi không phải một dặm mà là nhiều dặm. Tình hình cho đến lúc này là
khả quan, địch tuy có phát hiện ta di chuyển nhưng chúng cho đây chỉ là
hành động nghi binh tạo thế cho hướng đường 22. Song không vì thế mà
sao lãng việc kiểm tra, nhắc nhở các đơn vị vẫn phải chấp hành nghiêm kỷ
luật giữ bí mật; đồng thời cần phải theo dõi chặt mọi hành động của địch để
có biện pháp xử lý khi tình hình có thay đổi đột biến.
Công sức dồn vào trận đánh có ý nghĩa lịch sử này thật nhiều.