CHẶNG ĐƯỜNG MƯỜI NGHÌN NGÀY - Trang 319

vì chúng ta còn đất đâu mà phòng ngự, chỉ có tiến công mới tìm ra cách
đánh phù hợp để tồn tại, để chiến thắng quân xâm lược, giành lại độc lập
hoàn toàn cho dân tộc, cho Tổ quốc. Tư tưởng quân sự tiến công của Đảng
là thể hiện quyết tâm chiến đấu, ý chí sắt đá của một dân tộc anh hùng “thà
hy sinh tất cả chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm
nô lệ”, thể hiện tinh thần “không có gì quý hơn độc iập tự do”.

Chỉ đối lập với tư tưởng quân sự tiến công trên, biểu hiện phòng ngự

tiêu cực, hữu khuynh, giảm sút ý chí chiến đấu, thoái thác nhiệm vụ mới là
sai, cần được phê phán, lên án.

Phòng ngự với đúng nghĩa của từ này không có gì sai, nó là một trong

hai cách đánh cơ bản của nghệ thuật quân sự, có mối quan hệ mật thiết với
nhau, trong chiến dịch tiến công cũng có phòng ngự; trong chiến dịch
phòng ngự cũng có tiến công. Trong chiến dịch đánh bại cuộc hành quân
Gian-xơn Xi-ty của Mỹ mùa khô năm 1967 vào chiến khu Dương Minh
Châu, chúng ta chủ trương trụ lại chiến đấu chứ không rút là phòng ngự,
nhờ đó ta thắng, địch đã thua, tạo ra một cục diện có lợi cho ta.

Trong đợt hai chiến dịch mang tên Nguyễn Huệ, chúng ta chủ trương trụ

lại ở Tàu Ô, chặn đứng không cho địch vượt qua thực chất là phòng ngự,
nhưng là phòng ngự kết hợp với tiến công. Cách đánh nảy sinh từ thực tế
chiến đấu được áp dụng thích hợp với thực tế tình hình, địa hình và nhiệm
vụ cụ thể, đã giành thắng lợi thì sao ta sợ không dám nhận đó là phòng ngự.

Sẽ không tìm thấy ở đây những yếu tố ngược lại với tư tưởng tiến công

quân sự của Đảng. Phòng ngự ở Tàu Ô chỉ là tạm thời, tạo đà tạo thế cho
tiến công thực hiện đợt ba chiến dịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.