Khi anh Hùng, anh Trà lên đường, ở trong này chúng tôi tiếp tục triển
khai cụ thể theo quyết tâm cơ bản được Trung ương Cục, Quân ủy và Bộ
chỉ huy Miền thống nhất, có sự chỉ đạo trực tiếp của Phó tư lệnh thường
trực Lê Đức Anh.
Đảng ủy và Bộ tư lệnh chúng tôi họp xác định nhiệm vụ của Quân đoàn
trong chiến dịch tiến công này là tiêu diệt hai chi khu một yếu khu và toàn
bộ hệ thống đồn bốt địch, giải phóng Đường 14. Nếu chủ lực địch lên thì
tiêu diệt từ một đến ba tiểu đoàn, giữ vững vùng giải phóng. Sau khi hoàn
thành nhiệm vụ, Quân đoàn để một trung đoàn giữ đường 14, còn lại lui về
củng cố, chuẩn bị cho bước hai chiến dịch.
Sau khi cân nhắc mọi mặt, Bộ tư lệnh Quân đoàn xác định quyết tâm lần
cuối: hướng chủ yếu là chi khu quân sự Đồng Xoài hướng thứ yếu là chi
khu quân sự Bù Đăng, hướng phát triển là đường 391 và Phước Vĩnh.
Đường Bảy Ngang (nơi sư đoàn 9 đang hoạt động) là khu vực ngăn chặn,
kiềm chế lực lượng cơ động quân đoàn 3 ngụy, không cho chúng lên chi
viện Phước Long khi thị xã này bị ta tiến công đánh chiếm.
Trên dưới thông suốt, tất cả các đơn vị trực thuộc, phối thuộc, tăng
cường đều bắt tay vào triển khai công việc phải làm theo nhiệm vụ cụ thể
được giao với tinh thần tích cực và hào hứng.
Thời điểm lúc này là cuối tháng 11, yêu cầu công việc chuẩn bị đặt ra
hết sức khẩn trương, làm sao đến cuối tháng 12 hoặc đầu tháng 1 năm 1975
là có thể bắt đầu.
Ngay trước khi chưa có chủ trương mở chiến dịch, từ tháng 7 năm 1974,
Quân đoàn đã dự kiến nếu chiến dịch được mở thì Sư đoàn 7 (lúc này đang
dừng chân ở đông đường 13) sẽ là lực lượng trực tiếp tiến công căn cứ quân
sự Đồng Xoài vì Sư đoàn 9 trước sau vẫn chốt giữ đường Bảy Ngang vừa
để ngăn chặn địch lấn chiếm vùng giải phóng của ta ở hướng tây bắc Sài
Gòn vừa làm nhiệm vụ nghi binh chiến dịch. Vì vậy từ cuối năm 1973,