CHẶNG ĐƯỜNG MƯỜI NGHÌN NGÀY - Trang 399

Nhận được điện báo cáo, tôi sững người. Rất thông cảm với khó khăn

của hướng này, quân số bị tiêu hao, vũ khí chưa kịp bổ sung. Nhưng nghỉ
lúc này là không thể được, không thể máy móc “đánh chắc tiến chắc” vì
địch có cho ta nghỉ đâu! Ta đã chiếm được hai phần ba thị xã, địch còn lại
đang co cụm, bọn chỉ huy đầu sỏ đang hối thúc quân lính “tử thủ” dọa bắn
bỏ những ai rút bỏ nhiệm vụ.

Nghĩ vậy, tôi gọi điện trao đổi với anh Ba Vũ, phó tư lệnh và anh Hoàng

Nghĩa Khánh tham mưu trưởng ở hướng chủ yếu của trận đánh: cần cân
nhắc, nếu mệt mỏi, quân số, vũ khí giảm(2), sẽ tăng thêm. Nghỉ lúc này là
không có lợi, địch có thời gian tăng viện, phản kích lấy lại vị trí đã mất, trận
đánh sẽ bị kéo dài, diễn biến tình huống càng phức tạp thêm.

(2) Có đại đội bộ binh chỉ còn năm đến bảy tay súng.

Đêm đã về khuya, đường dây thông suốt, tôi tranh thủ trao đổi tiếp với

anh Ba Vũ: “Đúng là ta đang khó khăn nhưng chỉ là khó khăn cục bộ. Lợi
thế vẫn thuộc về ta. Tôi vừa điện cho anh Sáu Hưng tư lệnh sư đoàn 3 ở
hướng đông nam, được biết trung đoàn 271 đã phát triển tới ngã ba chợ thị
xã, có điều kiện hỗ trợ cho hướng Hồ Long Thủy. Cần động viên các đơn vị
bên đó gắng sức, Quân đoàn sẽ đưa Trung đoàn 2 (sư đoàn 9) vào chiến
đấu.

Do ý thức được trách nhiệm đối với trận đánh mang tầm vóc chiến lược,

chỉ qua điện thoại với ý tứ bị dồn ép mà chúng tôi vẫn hiểu được nhau,
nhanh chóng thống nhất các biện pháp tình thế, không để cuộc chiến đấu
dừng lại, sẽ mất thời cơ. Anh Ba Vũ, anh Hoàng Nghĩa Khánh lo xốc lại đội
hình chiến đấu tại chỗ; tôi và các anh Ba Vinh, phó tư lệnh, anh Tư Thanh,
chủ nhiệm chính trị lo việc chuẩn bị cho Trung đoàn 2 (sư đoàn 9) bước vào
chiến đấu; đồng thời điều chỉnh cuộc chiến đấu hiệp đồng ngày hôm sau
trên các hưóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.