CHÀNG GIẢNG VIÊN CẦM THÚ CỦA TÔI - Trang 642

Trai đẹp rõ ràng vô cùng cảm kích với ơn cứu mạng của Du Nhiên, liên

tục nói cảm ơn, còn kiên quyết muốn đưa Du Nhiên tới bệnh viện kiểm tra.

Nhưng Du Nhiên cảm thấy sức sống của mình vẫn còn mãnh liệt, không

chịu một chút thương tích nào, nên nhẹ nhàng từ chối.

Nhưng anh chàng đẹp trai này có vẻ đã sinh ra hứng thú dào dạt với

“trái tim vàng lương thiện” của cô, hào hứng mời cô đi ăn.

Du Nhiên dùng lý do giảm béo không ăn đêm để uyển chuyển từ chối,

trai đẹp lại không chịu bỏ cuộc, tiếp tục hỏi số điện thoại của cô, nói ngày
khác vào ban ngày lại mời cô đi ăn.

Bề ngoài của trai đẹp bắt mắt, dáng người của trai đẹp cao ráo, lời nói

của trai đẹp khéo léo, ánh mắt của trai đẹp nồng cháy, viết mấy chữ vàng
lóng lánh to đùng: nợ nhân tình, tôi nguyện lấy thân báo đáp.

Du Nhiên do dự một lúc rồi nói ra một dãy số, sau đó mượn cớ bắt xe

bỏ đi.

Cô biết cô và anh chàng đẹp trai này sẽ không gặp lại.

Bởi vì, số cô đưa là một số giả.

Bởi vì, cô đã hiểu rõ một việc.

Tới thời gian ước hẹn của ngày hôm sau, Cổ Thừa Viễn hẹn Du nhiên

tới một nhà hàng kiểu Pháp trang trí tao nhã, vô cùng thích hợp để tiêu tiền,
nằm ở khu phố trung tâm.

Khi uống đến canh cà rốt, Du Nhiên quyết định sớm chết sớm siêu sinh,

cô lau miệng, đặt chiếc nhẫn trước mặt Cổ Thừa Viễn.

Cổ Thừa Viễn buông chiếc thìa xuống, một lúc lâu mới hỏi: “Em thật

sự… không chịu tha thứ cho anh sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.