CHÀNG GIẢNG VIÊN CẦM THÚ CỦA TÔI - Trang 670

Buổi tối, Du Nhiên đang nhàn nhã nằm trên giường bệnh đọc truyện

tranh, một tiếng cười như tiếng chuông bạc leng keng đâm thẳng vào tai cô.

Mở cửa phòng, phát hiện cửa phòng bệnh đối diện của Khuất Vân cũng

đang mở rộng, anh nằm trên giường vui vẻ trò chuyện với hai cô nàng y tá,
đùa các nàng cười toe toét, suýt chút nữa gập cả bụng lại.

Trong đó có một người còn to gan đặt tay lên cánh tay Khuất Vân, nắn

rồi lại nắn.

Khuất Vân chưa ngăn cản, chỉ thoáng dời mắt, vừa yên lặng vừa sâu xa

liếc Du Nhiên một cái, rồi lại tiếp tục thu ong dụ bướm cùng với cống hiến
đậu hũ.

Du Nhiên phải thừa nhận, không hổ là Khuất Vân, giết cô mà không

thấy máu.

Đây rõ ràng là cảnh cáo cô, nếu cô còn dám nhìn về khu hải sản nữa,

miếng thịt bò là anh sẽ trèo tường.

Đương nhiên Du Nhiên biết 80% y tá bệnh viện này đều bị khuôn mặt

kia của Khuất Vân mê hoặc đến không biết trời đất gì, thời thời khắc khắc
chờ đến ca trực của mình.

Một đám con gái thấy sắc đẹp là u mê, Du Nhiên khinh bỉ, đúng là

giống hệt cô.

Để khiến Khuất Vân có ý thức bảo vệ trinh tiết bản thân, Du Nhiên đành

chịu thua, sau này mỗi khi gặp con rùa biển kia là lập tức cúi đầu nhìn sàn
nhà.

Đến mức có thể tìm boss Hồ (Hồ Cẩm Đào) đòi một cái đền thờ trinh

tiết chứ chẳng chơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.