CHÀNG GIẢNG VIÊN CẦM THÚ CỦA TÔI - Trang 677

Trước khi bước vào phòng ngủ, Du Nhiên đã thấp thỏm trong lòng, chỉ

sợ mấy cô nàng cùng phòng bắn ánh mắt nghi ngờ về phía mình, ngữ điệu
tò mò dò hỏi: “Lý Du Nhiên, hôm nay thành thật khai báo đi, cậu và thầy
Khuất của chúng ta rốt cuộc xảy ra chuyện gì không thể cho ai biết?”

Nhưng cô đã lo lắng quá nhiều, mấy cô nàng cùng phòng căn bản không

hề liên hệ cô và Khuất Vân với nhau.

Phải nói là, toàn trường không hề liên tưởng rằng cô và Khuất Vân đã ở

cùng nhau.

Cuối cùng, ngược lại là Du Nhiên không nhịn được dụ bọn họ nghĩ theo

hướng này: “Tớ và thầy Khuất đồng thời xin nghỉ, các cậu không cảm thấy
có gì không bình thường sao?”

“Hai người có thể có cái gì không bình thường?” Bạn cùng phòng hỏi

ngược lại.

“Ví dụ như, có thể trong khoảng thời gian này, tớ với thầy ấy đã ở cùng

một chỗ chẳng hạn?” Du Nhiên nói.

Kết quả của những lời này là một trận cười vang.

Buổi tối, khi kể chuyện này với Khuất Vân, anh chỉ nhàn nhạt đáp lại

một câu: “Tự rước lấy nhục.”

Sau đó, anh tiếp tục cắm đầu vào máy tính soạn giáo án.

Du Nhiên phiền muộn nuốt hết cả hộp sô cô la.

Khi trở về trường, Khuất Vân lập tức đề nghị Du Nhiên chuyển tới nhà

anh ở, nhưng Du Nhiên tuân theo nguyên tắc khoảng cách tạo nên cái đẹp,
vì vậy kiên quyết từ chối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.