sống không bằng chết.
Nhưng ngoài dự đoán của anh là, Lý Du Nhiên không có dấu hiệu cầu
xin tha thứ, cô nàng giống một cọng cỏ cứng cỏi, bất kể đẩy thế nào, ngắt
thế nào, vẫn không đứt.
Đồng thời, cô nàng cũng một mực không nhún nhường, những khi anh
không đề phòng, thỉnh thoảng cô nàng lại ra những chiêu quái gở, đè ép khí
thế sắc bén của anh.
Bởi vì có Lý Du Nhiên làm bạn, Khuất Vân cảm thấy học kỳ này qua
đặc biệt nhanh.
Sau khi trường học nghỉ, mỗi ngày của Khuất Vân đều quá mức buồn
chán, cơ bản mà nói, mỗi ngày anh đều làm ổ trong nhà trồng nấm.
Anh bắt đầu nhớ cô nàng sinh viên thú vị Lý Du Nhiên kia.
Nếu như có cô ấy bên cạnh để anh chà đạp, ngày tháng trôi qua mới
thoải mái.
Ông Trời dường như nghe được lời cầu xin của anh, không lâu sau đã để
anh gặp được đối tượng đã định sẵn bị anh chà đạp kia trong siêu thị cũ.
Nhìn bộ dạng của cô ấy có vẻ như trong nhà có mâu thuẫn.
Nói cách khác, hiện giờ cô nàng đã là một sinh viên nghèo không nhà
để về.
Lúc này, Khuất Vân dùng nơi ở và thức ăn miễn phí để dụ dỗ món đồ
chơi này về nhà.
Khuất Vân rất thích nhìn dáng vẻ cúi đầu vì đồ ăn của Lý Du Nhiên,
một tiếng mèo kêu kia khiến tâm trạng của anh vô cùng vui vẻ.