CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 218

Một năm sau, mấy ngày sau ngày giỗ bố cô, mẹ cô đột nhiên nói: “Yên

Yên, bố con hạ huyệt hôm qua à?”.

Tang Vô Yên kinh ngạc một lúc xong bèn đáp: “Vâng ạ”.
Mọi thứ lại trở lại bình thường, chỉ có điều kí ức của mẹ cô đột nhiên

trống mất một năm. Cô biết đây là chứng mất kí ức có lựa chọn. Cũng
giống như những người dễ xấu hổ mỗi khi quá căng thẳng cứ lên sân khấu
là quên lời thoại vậy.

Mẹ cô có lúc cũng buồn bã, phần lớn giết thời gian với đám bạn già ở

trường đại học dành cho người cao tuổi. Bà thường nói: “Yên Yên, con
không cần lo cho mẹ, thích về đâu thì cứ về. Mẹ không cần ai chăm sóc cả,
sống một mình rất tự do

Tang Vô Yên hiểu ý mẹ, nhưng mẹ không biết rằng hình như cô không

quay về được nữa.

Không biết câu cô nói với Tô Niệm Cầm lúc đó là một lời trù ếm hay

tiên tri. Anh quả nhiên làm được, không bao giờ xuất hiện trước mặt cô nữa.

Tô Niệm Cầm vốn không phải là người thích gây sự chú ý của người

khác, nhưng Tang Vô Yên vẫn biết được đôi điều về anh từ giới báo chí. Ví
dụ: Tô Hoài Sam vượt qua thời kì nguy hiểm được ra viện; ví dụ Tô Niệm
Cầm trở về nhà họ Tô bắt đầu tiếp xúc công việc kinh doanh của gia tộc; và
còn... Nhất Kim tuyên bố phong bút không sáng tác nữa.

Cô đọc trên báo mới nhận ra, hóa ra hai chữ Nhất Kim được lấy từ chính

bản thân chữ “Cầm”.

Nhất Kim.
Y Kim.

[1]

[1] Chữ “nhất” và chữ “y” phát âm giống nhau.

Điều đó có nghĩa là trên thế giới này không còn người tên Nhất Kim

này>

Qua một thời gian dài như vậy, nỗi đau mất bố đã dần dần lắng xuống.

Lúc đó, cô chỉ cảm thấy vô cùng hối hận trước sự ra đi đột ngột của bố,
trong lòng đầy ắp đau khổ, tự trách và giận dữ không có chỗ nào để phát
tiết, cuối cùng lại đổ hết tội lỗi lên đầu Tô Niệm Cầm, nên mới nói với anh
những lời tuyệt tình như thế.

Cô cười, có điều tất cả không còn quan trọng nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.